Chương nhạc thứ 41

121 22 18
                                    

   Cố gắng thêm chương nữa tuần này xem như nào, nhma hông có hứa nhe =)))

-------------------------------------------

   -Nè, được rồi. Anh nói như thế sẽ khiến bọn họ hiểu lầm đó!

   Takt dẫn Unmei lên sân thượng, gió mang chút cảm giác trong trẻo. Vừa đến nơi, Unmei đã gạt tay Takt ra khỏi tay mình. Cô tiến đến chiếc ghế gần đó, nhẹ nhàng ngồi xuống cùng anh nói chuyện.

   -Em nói chúng ta diễn cảnh cặp đôi trước mặt người khác mà? Tôi chỉ là làm như lời em nói thôi.

   Takt nói, vẻ mặt mang đầy nét ưu buồn. Unmei cũng vì thế mà thấy áy náy trong lòng, có vẻ là vừa ban nãy cô có hơi thái quá khiến anh cảm thấy tổn thương rồi. Giọng cô dịu đi mấy phần:

   -Không phải... xin lỗi, vừa rồi tôi cư xử có chút không đúng với anh. Nhưng mà Takt... Emma và Shou không phải người ngoài, bọn họ đều biết cả mà. Anh và tôi chỉ cần diễn trước mặt người lạ mà thôi, Takt... tôi và anh chỉ là chỉ huy và người diễn tấu cùng chung một tổ chức mà thôi.

   Anh nhìn cô khẽ cười. Cô là đang giữ khoảng cách với anh.

   Anh thương cô nhiều như thế, vậy mà cô lại không muốn cả hai tiến triển thêm nữa. Tuy anh đau lòng, nhưng như vậy lại khiến anh mỗi ngày, mỗi ngày thương cô nhiều hơn một chút. Tình cảm của anh đối với Unmei chỉ có thêm chứ không có giảm.

   Unmei sợ phải đối diện với Takt, vừa nói cô vừa cúi gầm mặt xuống. Anh chỉ nhẹ nhàng xoa đầu cô, bảo là cô nghĩ nhiều rồi.

   Có vẻ là cô nghĩ nhiều thật. Takt chung quy vẫn hợp với chị Anna hơn. Bọn họ sống bên nhau từ bé, lại hợp nhau như vậy, cô vẫn là nên tác hợp cho cả hai người họ.

   Một người thì cố gắng tiến về phía đối phương, một người thì mãi lùi bước về phía sau. Vậy thì, đến bao giờ mới có kết thúc mĩ mãn đây?

   Chung quy, Takt thương Unmei nên mới quan tâm và chủ động với cô. Xa nhau hai mươi năm khi tình yêu vừa chớm nở, anh nghĩ mình nên bù đắp cho Unmei những thiệt thòi cô phải chịu.

   Chung quy, Unmei vì lo cho anh nên mới mong anh tìm được hạnh phúc khác thay vì chọn mình. Cô biết bản thân mình chưa đủ tốt, chưa đủ trưởng thành để ở bên anh. Anh... cần một người bản lĩnh và thấu hiểu hơn ở bên cạnh mình.

   Cả hai người đều vì muốn tốt cho đối phương nên mới có những suy nghĩ này. Cũng vì là thật lòng mong người mình thương có được hạnh phúc.

   -Sắp đến giờ vào học rồi, chúng ta trở vào lớp thôi.

   Unmei vừa nói vừa xoay người rời đi. Takt vẫn đứng đấy, nhìn theo bóng lưng cô dần mờ mịt trước mắt anh.

   ...

   Chờ đến giờ hẹn, lúc này trời cũng đã tối lắm rồi. Đèn trong trường cũng đã sáng đèn, học sinh cũng không còn lại mấy người nữa. Chỉ còn lại bốn học sinh có nhiệm vụ trực trường nên ở lại vào đêm nay mà thôi.

   Mà hôm nay không chỉ có duy nhất bốn người bọn họ, mà còn có thêm cả đội của Takt.

   -Tập trung đủ hết rồi cả chứ?

[Fanfic • Takt × Unmei] Người Diễn Tấu Tái Sinh, Hoàn Thành Lời Hứa Với Chỉ HuyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ