Dưới đài nhìn thấy một màn này theo bản năng đều đổ mồ hôi lạnh.
Lăng Thần Nhân Mã lau trán, trong lòng sợ hãi nói "Tao con mẹ nó còn tưởng lão đại muốn bãi công!"
Lãnh Hàn Bạch Dương to con gãi gãi đầu, nói tiếp "Thật ra tao cũng cảm thấy vậy."
Vừa rồi Phó Nguyên Thiên Yết bày ra bộ dáng không chịu phối hợp, đến tay cũng lười nâng lên, bọn họ thiếu chút nữa tưởng buổi lễ đính hôn này coi như xong rồi.
Còn may cũng chỉ là sợ bóng sợ gió một hồi, cuối cùng tiệc đính hôn vẫn là thuận lợi cử hành.
Hai người thành công trao đổi nhẫn đính hôn, MC dẫn đầu vỗ tay.
Dưới đài nhất thời vỗ tay như sấm.
Mười mấy huynh đệ của Phó Nguyên Thiên Yết đều tích cực cổ động, vỗ tay, hoan hô, đem không khí dưới đài đẩy lên cao trào.
Mẹ Phó trên mặt vừa vui vừa buồn "Con trai đính hôn, vốn là chuyện tốt, chính là đứa bé Tăng gia kia ...."
Ba Phó vỗ vỗ bả vai bà, an ủi nói "Đứa bé kia thực sự rất đáng thương, ông Nghiên cũng đã ăn nói khép nép hướng chúng ta mở miệng, hẳn là cũng không còn cách nào khác, chúng ta nếu có thể giúp liền giúp đi!"
Mẹ Phó gật gật đầu, nói thật bà cũng đau lòng cho Tăng Nghiên Xử Nữ, nếu đổi thành người khác, dù có cầu xin như thế nào bà cũng luyến tiếc để con trai yêu liên hôn. Việc đã đến nước này, nghĩ nhiều cũng vô ích.
Nghĩ như vậy, trên mặt bà lại một lần nữa hiện lên tươi cười hoàn mỹ, cùng các phu nhân khác hàn huyên tâm sự.
Sau khi Tăng Nghiên Xử Nữ xuống đài, Phó Nguyên Thiên Yết liền đi hội họp với đám huynh đệ.
Anh vừa đi xuống, những người khác liền nhiệt tình vây quanh, một đám người ríu rít, tò mò muốn mạng, không ngừng hỏi anh đủ loại vấn đề.
"Lão đại, đính hôn rồi có cảm giác gì? Kích động không?"
"Lão đại, mày vừa rồi sao tự nhiên lại bất động? Tao còn nghĩ rằng mày không muốn đính hôn, thật là làm tao sợ đến nhảy dựng."
"Lão đại, từ giờ phút này trở đi mày chính là người có hôn ước, ha ha ha ha ha."
"Lão đại ...."
Phó Nguyên Thiên Yết tay đút túi, xua xua tay, làm cho mấy người bọn họ tự mình đi chơi, không cần ở đây làm phiền anh.
Mấy người quan hệ không quá thân thiết sau khi bị ghét bỏ liền cực kỳ có ánh mắt, hi hi ha ha mà tự đi tìm việc vui, nguyên bản mười mấy người, hiện tại cũng chỉ còn dư lại ba người quan hệ thân cận nhất.
Phó Nguyên Thiên Yết đạp đạp tấm thảm dưới chân, giọng nói mang theo chút buồn bực, còn có chút mới lạ "Cô ấy vừa rồi không thèm để ý ông đây , a, đây vẫn là lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy."
Phó Nguyên Thiên Yết trước đây gặp người, không phân nam nữ, không phân tuổi tác, tất cả đều đối với anh cực kỳ nhiệt tình. Đầu thai là môn kỹ thuật sống, mà hiển nhiên cửa này anh đã tu đến đỉnh cao. Anh ngậm thìa vàng mà lớn lên, tiền tài , địa vị, cái gì cũng đều có, đây là lần đầu tiên gặp được người khi anh hỏi chuyện lại không thèm để ý.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][CV][Xử Nữ - Thiên Yết] Ngoan Ngoãn Ở Bên Cạnh Tôi, Đừng Có Ý Nghĩ Khác!
RomansaTên truyện: Tôi Dụ Nam Chính Chạy Tác giả:Thập Lục Nguyệt Tây Qua Thể loại: Hiện đại, xuyên sách, nữ phụ, thanh xuân vườn trường, hào môn thế gia, nữ lạnh lùng - nam thê nô, nữ có bệnh sau chữa khỏi, SẠCH_SỦNG_NGỌT, nhẹ nhàng, HE Số chương : 49 chươ...