C31🌺 : Lam Cảnh Khiêm

63 5 0
                                        

☆|Editor : 𝐵𝑎𝑛𝑔𝑡𝑎𝑛𝑠𝑜𝑜 [ @MinahTrn ]
( bởi mình ).|

----------------------------------------------
☆ 𝐷𝑜𝑛'𝑡 𝑐𝑟𝑦.

- Chương 31 : Lam Cảnh Khiêm.

 
****

Sau sinh nhật của Kim Jisoo, Kim Taehyung lập tức tìm kiếm bác sĩ khoa ngoại đứng đầu về mắt để chữa trị cho cô.

Sau khi hỏi thăm nhiều nơi, anh nhắm đến bác sĩ ngoại khoa mắt tên Gia Tuấn Khê, khoảng 40 tuổi. Ông ta được giới giải phẫu mắt trong nước gọi là “dao thần”.

Những bệnh viện hàng đầu, hầu hết bác sĩ đều là người nước ngoài, nếu người trong nước muốn điều trị thì phải ra nước ngoài, hoặc không thì phải mời chuyên gia nước ngoài về, nhưng vị bác sĩ ngoại khoa mắt Gia Tuấn Khê này rất nổi tiếng về phẫu thuật mắt, rất nhiều bệnh viện hàng đầu của nước ngoài mời ông ta đến mổ —— nhưng đáng tiếc là vị bác sĩ này nổi tiếng vì tài năng bao nhiêu thì tính tình ông ta cũng cổ quái bấy nhiêu.


Những bác sĩ phẫu thuật khoa ngoại khác được nước ngoài mời, thậm chí là được những bệnh viện lớn, danh tiếng mời về làm việc thì đa số họ đều thấy đó là niềm tự hào rất lớn, đáng trân trọng, đáng khoe mẽ, nhưng vị bác sĩ này vô số lần lấy lý do "không ngồi máy bay" để từ chối toàn bộ.

Hành tung của ông ta ở trong nước cũng rất thần bí, rất ít người biết được cụ thể ông ta làm gì, ở đâu.

Kim Taehyung gặp rất nhiều khó khăn khi tìm vị bác sĩ này, những bác sĩ chuyên khoa mắt mà anh liên hệ đều có chung một nhận xét về vị bác sĩ này: Tính tình cổ quái nhưng tay nghề rất cao siêu. Điều này càng khiến Kim Taehyung kiên định hơn với ý nghĩ mời vị bác sĩ này.

Sau hai tuần tìm kiếm mà không có tiến triển gì, Kim Taehyung rảnh rỗi ngồi trong phòng thí nghiệm, nhìn chằm chằm vào phần tài liệu điều tra về Gia Tuấn Khê.

Sáng nay, lúc Đàm Vân Sưởng đuổi kịp anh là lúc anh vừa kết thúc thêm một cuộc điện thoại không mấy khả quan nữa.

“Làm sao thế?”. Đàm Vân Sưởng nhìn ra cảm xúc không mấy vui vẻ trên khuôn mặt đen kịt như đít nồi của Kim Taehyung, nên cẩn thận, dè dặt hỏi “Vẫn chưa tìm được bác sĩ thích hợp à?”.

“Ừ”. Kim Taehyung nhíu chặt mi, nhìn chằm chằm vào phần tư liệu trong tay.

Đàm Vân Sưởng: “Anh nghe mọi người trong phòng thí nghiệm nói cậu đã tìm kiếm hai tuần nhưng không tìm được bác sĩ phẫu thuật chính nào?”.

“Không phải không tìm được.”

Cuối cùng Kim Taehyung cũng rời ánh mắt khỏi tệp tài liệu mà ngẩng đầu lên.

Dưới mắt là một quầng xanh nhàn nhạt, nổi bật trên màu da trắng của anh, cho thấy tối hôm trước ai đó đã thức thâu đêm, lại không được nghỉ ngơi đủ. Tròng mắt đỏ hoe, vẫn vẻ thờ ơ, lạnh nhạt ngày thường.

Đàm Vân Sưởng không hiểu ra sao, hỏi: “Thế thì tại sao?”.

“Đã tìm được người thích hợp rồi, nhưng không liên hệ được với ông ta.”

Đàm Vân Sưởng: “Sao cơ?. Với khả năng của nhà họ Kim mà cũng không liên hệ được với vị bác sĩ kia á?”.

Kim Taehyung nhắm hờ mắt, “Trước mắt tôi mới chỉ điều động người của tôi, về phía nhà họ Kim… tôi lo sẽ bị phát hiện.”

“Cũng phải.” Đàm Vân Sưởng gật đầu, sau đó lại thấy kỳ lạ: “Không đúng, đã dùng đến người của cậu, mà vẫn không tìm thấy vị bác sĩ kia?. Người này là thần thánh phương nào thế?”

“...”

Kim Taehyung chẳng buồn giải thích, vứt thẳng tập tài liệu trong tay cho Đàm Vân Sưởng.

Anh ta vội vàng đón lấy. Mở file ra, trước tiên mắt anh ta tìm đến tên họ người kia: “Gia Tuấn Khê… Họ Gia?. Họ thật lạ, nhưng hình như tôi từng nghe qua rồi…”.

Đàm Vân Sưởng tự mình lẩm bẩm, đảo mắt một vòng suy nghĩ.

Ánh mắt anh ta dừng lại trên ảnh chụp trong file tài liệu khoảng 1 giây, vừa chuẩn bị dời mắt đi, rồi đột nhiên ánh mắt anh ta lại dừng lại.

Vài giây yên tĩnh dị thường làm Kim Taehyung phát hiện ra điều gì. Anh hơi nhíu mày, ngẩng đầu nhìn về phía Đàm Vân Sưởng, nhìn thấy ánh mắt khựng lại của anh ta.

Ánh mắt kia không chỉ thoáng dừng lại mà còn có vài phần vui mừng…

“Tiểu tổ tông của tôi ơi, đây đúng là duyên phận.”

Kim Taehyung nheo mắt: “Ý gì, anh biết ông ta hả?”.

Trước đó Kim Taehyung đã nhờ người dò hỏi hành tung của vị bác sĩ này, anh cũng không hỏi bất cứ ai trong đội INT… Không phải do anh xem thường họ, chỉ là vì anh biết rõ hoàn cảnh, gia thế của họ, không ai xuất thân từ nhà làm nghề y cũng như có liên quan đến nghề này cả.

Quê quán cũng cách xa với vị bác sĩ “dao thần” kia, có bắc tám cây sào cũng không tới, cho nên anh không muốn lãng phí thời gian của họ.

Từ giây phút khựng lại kia, biểu cảm Đàm Vân Sưởng đã chuyển sang hưng phấn: “Anh chắc chắn là không quen biết, người như vậy sao anh đây có thể quen được?. Nhưng anh biết có người quen ông ta, hơn nữa quan hệ rất thân thiết, là bạn tri âm tri kỷ.”

“Ai vậy?”. Hiếm khi thấy Kim Taehyung không có biểu cảm thờ ơ, lạnh nhạt nữa, ánh mắt anh rất nghiêm túc.

“Cậu cứ bình tĩnh, để anh, anh sẽ tìm ra cho cậu.”

Đàm Vân Sương chạy đến chiếc máy tính gần hai người nhất, mở trình duyệt lên, nhập mấy chữ “Lam Cảnh Khiêm - Gia Tuấn Khê”. Một giây sau, giao diện đã chuyển, Đàm Vân Sưởng nhanh chóng tìm một bài báo rồi click mở.

Sau đó anh ta tươi cười hớn hở, quay lại nói: “Đã bảo rồi mà. Có gì của idol mà anh đây không biết!”.

Trên màn hình máy tính, một bài báo đăng tin với ảnh chụp rõ ràng, trong bức ảnh, hai người Lam Cảnh Khiêm và Gia Tuấn Khê đang đứng sóng vai nhau.

Kim Taehyung kéo chiếc ghế xoay, nhanh chóng kéo chuột xem tin tức.

Nhắc tới thần tượng của lòng mình, Đàm Vân Sưởng đứng bên cạnh vô cùng kích động, nói thao thao bất tuyệt: “Vì họ của anh ta rất lạ, cho nên khi xem bài phỏng vấn này của idol, anh đã từng rất ấn tượng… Khi vừa nhìn thấy cái tên đó, anh lập tức thấy quen quen, lại nhìn thấy ảnh chụp, nên lập tức nhớ ra! Cậu thấy trùng hợp không, cho nên anh nói rồi, đây là duyên phận, là định mệnh định sẵn… Này? Sao cậu lại đi?”.

Kim Taehyung đứng dậy khỏi ghế, tiện tay cầm chiếc di động bị anh vứt bên cạnh lên, đầu cũng không ngoái lại, nhanh chóng đi vào phòng trong: “Gọi điện cho Lam Cảnh Khiêm.”

Đàm Vân Sưởng bàng hoàng, sau đó mới phản ứng lại, anh ta hưng phấn hô to: “Cậu đừng quên đã đồng ý với anh, giúp phòng thí nghiệm của chúng ta liên hệ sắp xếp nghe buổi tọa đàm riêng với anh ấy đấy.”

“Được.”

Từ chỗ Lâm Thiên Hoa, Đàm Vân Sưởng biết được quan hệ cá nhân giữa Kim Taehyung và Lam Cảnh Khiêm rất tốt.

Lam Cảnh Khiêm đánh giá rất cao trí thông minh và chí hướng phát triển ngành AI của Taehyung, Kim Taehyung cũng rất tán thưởng một Lam Cảnh Khiêm không có tính thanh cao cổ hủ của người theo học thuật, cũng không có tính chất thương nhân, đầu cơ quá đà vì lợi ích.

Trong lĩnh vực nghiên cứu, hai người đã từng giao lưu, bàn luận rất vui vẻ trong hội thảo quốc tế về AI, sau đó thì luôn duy trì liên lạc.

Matthew, người sáng lập AUTO sẽ về nước, Kim Taehyung cũng là người nhận được tin tức sớm nhất.

Tuy nhiên, đây cũng là lần đầu tiên có một cuộc điện thoại chính thức, đặc biệt là lại vào thời điểm sáng sớm, lúc gần đến giờ làm việc. Bên kia, Lam Cảnh Khiêm nhận điện thoại cũng nhận thấy được điều này, hai người hỏi thăm qua một vài câu, ông chủ động hỏi thẳng vấn đề: “Sớm như vậy cậu điện cho tôi, chắc hẳn không phải chỉ để mời tôi đi ăn sáng chứ?”.

[•𝑇𝑎𝑒𝑐ℎ𝑖•] 。✧♡ 𝑫𝒐𝒏'𝒕 𝒄𝒓𝒚 ♡✧。Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ