- Chị Mẫn còn như vậy là em về luôn bây giờ đấy.
Mẫn Đình dùng giọng không mấy vui vẻ, có chút nhíu mày khó chiu. Em nhìn Trí Mẫn chằm chằm trong khi chị chỉ biết đứng im, dán mắt lên tấm thớt. Mẫn Đình định nói gì đó rồi em lại thôi, quay mặt về phía laptop. Không nén được hơi thở dài, em lại lần nữa cố gắng giữ bình tĩnh, liếm nhẹ môi.
- Không phải là em không muốn nhưng mà chị Mẫn cũng biết em dễ mất tập trung thế nào mà.
- Thì Mẫn có đòi nữa đâu.
- ...
Ừ đúng là không đòi nữa mà Trí Mẫn phụng phịu mãi suốt từ hôm qua đến giờ, thái rau củ nghe rõ sự hờn dỗi, cọc cạch hơn cả gõ mõ.
Chẳng là ngay mai là ngày Mẫn Đình bảo vệ luận án tốt nghiệp của em, đối với một người xem chuyện học là ưu tiên hàng đầu trong những năm qua thì em xem trọng buổi bảo vệ luận án này vô cùng. Mẫn Đình không biết em đã mất bao nhiêu lâu mới có thể hoàn thiện nó vừa ý như hôm nay. Trầy trật từ lúc tìm nơi thực tập, áp lực về những thứ mới mẻ mà khi vào thực tế mới biết, chọn sai đề tài luận án, đến khi đổi đề tài thì gặp sự cố thiếu tài liệu thực tập. Nói thẳng ra nếu không nhờ Trí Mẫn động viên thì không biết em khó khăn thế nào để hoàn thiện được nó, ngày em biết mình thiếu tài liệu so với yêu cầu Mẫn Đình hoảng cả lên, em nấc từng tiếng với Trí Mẫn, rằng em bất cẩn thế này, hậu đậu thế kia, hôm đó Trí Mẫn nghe em khóc nhiều đến mức tiếng nấc lấp đầy tai chị.
Thời gian quá ngắn để Mẫn Đình có thể bổ sung ngay tài liệu, phải nhờ Trí Mẫn làm các thể loại nộp đơn cho trường rồi cả ngày đưa em đi đây đi đó lấy tài liệu, quay video. Thời gian gấp rút làm em vội vã, tính vốn kỹ bỗng nhiên không còn được như thế, cái khoảnh khắc đó em chỉ muốn xong ngay lập tức để nó không ảnh hưởng đến mình, có lần còn suýt thì dập ghim vào tay. Mẫn Đình trầy trật thì Trí Mẫn cũng không kém, chị xót Mẫn Đình nên cả tuần xin làm việc ở nhà chỉ để hỗ trợ em được nhiều nhất, ấy vậy cũng kéo theo mấy cuộc họp gấp của chị phải diễn ra trong lúc lái xe. Cuối cùng thì bằng mọi nỗ lực của Mẫn Đình, mọi sự yêu thương của Trí Mẫn thì em cũng chuẩn bị đầy đủ mọi thứ cho ngày mai, đúng là thở phào một cái mà.
Mọi chuyện bắt đầu từ đây, vì ngày mai là ngày trọng đại của Mẫn Đình, lại càng trọng đại hơn nữa khi mà quá trình trầy trật của em được Trí Mẫn dùng đôi mắt, trí nhớ và tình cảm ghi lại từng chút một, thế nên chỉ còn ngày mai nữa thôi là cuốn phim này sẽ được gói gọn hoàn chỉnh, và Trí Mẫn mong muốn tận mắt được chứng kiến nỗ lực ươm trồng của Mẫn Đình được đâm hoá kết trái.
Cho đến khi Mẫn Đình nhất quyết không cho.
...
- Tại sao thế Đình?
- Chị Mẫn biết em dễ mất tập trung thế nào mà phải không?
- Nhưng Mẫn chỉ ngồi yên nghe thôi mà?
- Nhưng có chị Mẫn em sẽ bị phân tâm í, em sẽ cứ nghĩ hoài về chuyện chị Mẫn thấy thế nào í.
- Mẫn không đánh giá gì Đình hết í.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JIMINJEONG/WINRINA] ˈP3ːFIKTLI IMˈP3ːFIKT
أدب الهواةThat you're perfectly imperfect You're hurting but you're worth it 'Cause I'm in love Xây dựng nhân vật: - Không có công hay thụ trong truyện. - Mượn tên của các idol làm để xây dựng nhân vật, sẽ thay đổi tính cách và lối sống của họ để phù hợp với...