23. Từng Thuộc Về Anh

241 39 8
                                    




Taehyun đã chẳng thể giữ lời hứa tham gia giải đấu năm đó. Sau vụ tai nạn cậu bị chấn thương chân nặng, cũng vì thế mà phải nhập viện một thời gian. Bỏ lỡ giải đấu, cậu lần nữa rơi vào tuyệt vọng.

Taehyun ơi anh tàn nhẫn quá phải không....vì đến một việc nhỏ nhoi như thế mà anh đây cũng nỡ cướp lấy của em.

Một tháng sau Taehyun đi du học, đến một lần gặp lại anh cũng không có. Cậu...ghét anh.

.

.

.

.

"Hôm nay anh lại đến trễ."

Một giọng nữ trong trẻo mang vài phần trách móc. Eun Mi là một cô gái đã tốt nghiệp, cô là nhân viên ở bệnh viện thú y này tròn bốn năm kể từ lúc nó thành lập. Đây là cơ sở lớn nhất và cũng là cơ sở đầu tiên, chính cô đã chứng kiến quá trình nơi này oanh tạc Seoul với hơn 8 chi nhánh chỉ trong từng ấy năm.

Câu kia là cô đang nói với vị chủ tài giỏi ấy.

"Nhưng anh là chủ mà."

"Anh Beomgyu đừng làm khó em nữa, anh thừa biết là mọi người đem thú cưng đến đây vì muốn gặp anh thôi mà."

Beomgyu cười trừ rồi mặc vội tạp dề. Nơi này có mùi thoải mái, vì tràn ngập không khí chỉ là hương thơm của xà phòng tắm cho cún thôi. Beomgyu thích mùi này lắm nên dù khác hàng không yêu câu nhưng anh sẽ tắm rửa sạch sẽ cho chúng sau mỗi lần điều trị.

"Hôm nay có những gương mặt nào thế?", anh nói trong khi sát khuẩn tay.

"Một bé Poodle ba tháng tuổi, chủ nói ẻm bị suy dinh dưỡng mặc dù đã cố ép ăn. Một em Samoyed siêu đáng yêu đến đây để spa và một bé Golden đã bỏ ăn ba ngày."

Beomgyu cúi người xem xét chú chó Poodle lông trắng đang thoi thóp trên bàn, em chỉ lớn hơn bàn tay anh một chút. Anh nói:
"Con Samoyed ấy em không nói với khách hàng là chuyển sang chi nhánh số hai à?"

"Em có nói chứ, còn giải thích tận tình là chỗ này chỉ tập trung khám thú y nhưng chị ấy cứ không chịu."

"Chắc cô ấy là khách hàng cũ, họ vẫn tưởng nơi này có spa như lúc trước. Nhưng không sao, mấy ca này cũng đơn giản thôi."

Beomgyu vuốt nhẹ lên trán em rồi ngó nghiêng xung quanh:
"Bé Samoyed ấy đâu?"

"Đang dưới tầng ạ, bé ấy đáng yêu cực."

Hình như Beomgyu đoán được bé chó ấy là của ai rồi, người quen thôi. Thảo nào cứ nằng nặc muốn anh tắm cho mới chịu cơ. Eun Mi lén nhìn trộm biểu cảm trên mặt người kia, cô cười mỉm:
"Sao thế, con chó đó là của người anh thích à?"

"Nhảm nữa rồi đấy. Tạm thời cứ truyền dinh dưỡng cho em này đi, sau đó lấy máu rồi xét nghiệm giúp anh."

Nói rồi Beomgyu đứng phắc dậy bỏ đi tắm rửa cho anh bạn cũ. Thật tình Eun Mi thấy anh chẳng ra dáng chủ của một chuỗi cửa hàng gì cả, suốt ngày cứ cắm mặt vào mấy con động vật đến bản thân cũng chẳng chăm sóc nổi. Cô biết tám cửa hàng này chỉ là một phần nhỏ trong 'công trình động vật học' của anh ấy thôi, nhưng một người như thế cứ mãi bán thời gian ở nơi này đúng là uổng phí thật.

TAEGYU | Hai Lần Mười NămNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ