21. Ngày Không Nắng

197 35 7
                                    




Anh gặp cô ở một quán cafe khuất sâu trong hẻm nhỏ. Nơi này tuy vậy mà lại có phòng riêng dành cho hai người, rất thích hợp để nói chuyện riêng thế này.

Beomgyu đến nơi thì cũng chẳng khác Taehyun lúc về nhà là bao, bả vai đã ướt mưa. Có lẽ vì chạy quá nhanh nên ô anh mang theo trở nên vô dụng. Beomgyu không thích đi taxi hay xe bus, vì anh nghĩ mưa sẽ gột rửa mình chăng....

Ngồi vào ghế, phía đối diện là cô đã đến trước. Sự lo lắng hiện rõ trong mắt cô, đôi mắt dường như đang run rẩy, như đang chống chọi lại sự thấp thỏm cố trào dâng.

"Con...chỉ muốn hỏi về chuyện ngày trước của Taehyun.", Beomgyu sau khi chào hỏi thì vào thẳng vấn đề.

"Chuyện này..."

"Con biết bố mẹ Taehyun mất do tai nạn ở Daegu, cũng biết cô và chú là bố mẹ nuôi của em ấy khi em ấy lên bảy....Con chỉ muốn biết thêm gì đó...."

Gì cũng được, chỉ là về cậu.

Cô Yoon nhíu mày, sau một hồi lâu thì cô mới bắt đầu dệt lên câu chuyện của quá khứ.

"Cô và chú vừa cưới nhau hai năm đã phát hiện bị hiếm muộn...Vì vài vấn đề sinh lý mà cô không thể mang thai, chú cũng chẳng trách mắng hay nặng nhẹ gì cả, ngược lại còn khuyên cô nên nhận con nuôi để trong nhà bớt trống trải...Cô yêu trẻ con lắm, vì biết bản thân chẳng thể có một đứa con cho riêng mình nên càng yêu chúng hơn nữa. Ngày chuyển đến khu phố đó, cô đã gặp Taehyun..."

Cô nói tiếp, giọng hình như hơi run rẩy:
"Theo thói quen nên cô thường mang theo kẹo trong túi, để cho tụi nhỏ mà cô gặp. Lần đó bắt gặp một cậu nhóc gầy tong đang ngồi chơi một mình ở xích đu nên cô đã đến và cho thằng bé một cây kẹo mút. Và Beomgyu con biết không, sau hôm đó ngày nào thằng bé cũng đến nơi đó để tìm cô, đáng yêu biết bao nhiêu. Mỗi ngày như thế cô đều cho kẹo Taehyun như một thói quen, nhưng dần dần cô nhận ra có chuyện gì đó không ổn...."

"Về gia đình em ấy ạ?"

"Ừm...Sau này cô mới biết sau khi bố mẹ mất Taehyun đã sang ở cùng bác và dì. Nhưng xui xẻo là người bác ấy làm ăn thất bại nên lâm vào nợ nần, họ dùng hết toàn bộ số tiền tiết kiệm mà ba mẹ Taehyun để lại để trả nợ. Sau đó thì hàng xóm ngày nào cũng nghe họ cãi nhau, thậm chí còn đập phá đồ đạc. Taehyun vì thế mà cũng liên lụy, cơ thể thằng bé bắt đầu xuất hiện rất nhiều vết thương từ lớn đến nhỏ."

"Cô có báo cảnh sát không ạ...?"

"Cô đã làm vậy, nhưng vì là lần đầu nên họ chỉ cảnh cáo. Sau hôm đó Taehyun bị bạo hành dã man...Tối đó vì lo lắng mà cô đã chạy đến nhà thằng bé, lúc cô đến thì đã thấy một đứa trẻ mặt mũi lấm lem bị đuổi ra khỏi nhà, trên tay vẫn là hộp kẹo mút mà nó để dành."

Nói đến đây mắt cô đã hơi rưng rưng, kiềm lại giọt nước mắt sắp rơi, cô tiếp tục:
"Cô đã đưa Taehyun về nhà vài ngày để mọi chuyện ổn hơn. Lúc cô hỏi...Taehyun nói dì đánh thằng bé vì nghĩ nó lấy trộm tiền để mua kẹo, sau đó bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng tàn nhẫn lắm con ạ, khi cô đưa thằng bé về thì nghe tin hai người họ đã chuyển đi mất rồi..."

TAEGYU | Hai Lần Mười NămNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ