Mối quan hệ này là gì?Nó không phải tình yêu, không phải bạn bè, càng không phải người dưng. Anh và cậu bị buộc chặt bởi một sợi dây vô hình mang tên 'quá khứ'.
Sợi dây ấy mỏng manh nhưng mạnh mẽ, nó buộc chặt hai con người đáng thương ấy ở những tháng ngày tuổi thơ, ép họ phải nhìn tương lai mình đang xa dần...xa dần.
Rõ ràng thân xác là một thanh niên nhưng cớ sao tâm hồn lại mãi vấn vương ở độ tuổi còn chưa biết tình yêu là gì.
Rồi một ngày nọ....đời cho họ một cái kéo. Cuộc sống tối tăm đã cho hai người cơ hội để thoát khỏi cái quá khứ thảm thương ấy. Nhưng ngày qua ngày, tháng qua tháng, năm qua năm, sợi dây vẫn còn....Vì họ biết đó là mối liên hệ duy nhất của họ đối với nhau, dây đứt rồi thì giữa họ cũng chẳng còn ý nghĩa.
Rồi họ chấp nhận ở lại nơi đó...cùng nhau.
....
"Em sẽ đi chứ?"
Yeonjun khẽ nhấp một ngụm cafe sau khi hỏi Beomgyu. Họ đang ở một quán vắng gần nhà, Yeonjun đã hẹn anh trước. Beomgyu đáp:
"Em không chắc...Em sợ nếu Taehyun thấy em thì không tập trung thi đấu được.""Nhưng thằng bé quyết định thi là vì em mà. Không đến thì Taehyun sẽ thất vọng lắm..."
TV của quán đang phát tin tức, hôm nay cậu lại chiếm sóng trong chuyên mục thể thao. Biên tập viên thông báo về việc tuyển thủ Kang Taehyun đã quay trở lại đường đua và đang trong quá trình gấp rút chuẩn bị. Dù chỉ là một giải đấu câu lạc bộ nhưng đối với các đội thi mà nói lại khá quan trọng bởi đội hình thi đấu đa phần là người của đội tuyển.
Lần thi lần này chính là để cậu thực chiến trước khi bước vào chung kết bóng chuyền châu Á cuối năm, Taehyun có thể nắm bắt lối chơi cũng như sự thay đổi của đối thủ trước thềm chung kết.
Beomgyu nhìn màn hình rồi thở dài. Ai bảo anh không muốn đi chứ, chỉ là sợ Taehyun gặp mình sẽ thấy không vui nên quyết định không đi. Trong lòng đã quyết như vậy rồi nhưng cuối buổi Yeonjun lại tặng cho anh một vé xem thi đấu, lần này anh thật sự lung lay.
Beomgyu không biết nữa. Anh không biết mình có nên quay lại trường không, có nên tiếp tục ra cửa hàng không, có nên....níu kéo lấy cậu không.
Thật ra Yeonjun hẹn gặp anh hôm nay là vì Taehyun đã nhờ như thế. Cậu đã nhờ Yeonjun thường xuyên để mắt đến anh vì hai người ở gần nhà, nếu có thay đổi hay bất thường gì thì phải lập tức nói với cậu.
Chính Taehyun cũng không biết. Không biết có nên tiếp tiếp tục chơi bóng không, có nên quên đi quá khứ, có nên....níu kéo anh không?
Câu hỏi có - không ấy quanh đi quẩn lại trong đầu họ, để rồi chính nó là nguyên do khiến cả hai dần thu mình khỏi thế giới.
Anh về nhà...Beomgyu hơi sững người khi thấy trước nhà có rất nhiều hộp đồ ăn, có đồ đã chế biến lẫn chưa chế biến. Đinh ninh là mẹ nấu rồi mang đến nên anh cũng chẳng mấy bất ngờ, Beomgyu tiến đến mở cửa rồi vất vả đem mớ thức ăn ấy vào nhà.
BẠN ĐANG ĐỌC
TAEGYU | Hai Lần Mười Năm
FanficCậu đợi anh mười năm. Mười năm ấy Kang Taehyun tìm kiếm Choi Beomgyu. Anh đợi cậu mười năm, mười năm ấy Choi Beomgyu đợi cậu quay lại. "Bởi vì anh yêu em hơn những gì em nghĩ." Chỉ đơn giản là hai kẻ lang thang tìm được nhau trong thế giới riêng của...