❋ 01. Núi sâu gặp hổ

12.5K 216 5
                                    

❋ 01. Núi sâu gặp hổ
Editor: Lemon

Sáng sớm ánh mặt trời chiếu vào động một mảnh sáng ngời, Hoắc Vân Dung mở hai mắt nhìn quanh bốn phía, trống không chỉ có một mình nàng.

Nàng than nhẹ một hơi, chậm rãi ngồi dậy, dưới thân trải một lớp cỏ dày, bởi vì nàng ngồi dậy mà rào rạt rung động.

Nàng vốn là con gái của một hộ trong thôn, trong nhà có vài mẫu đất cằn, nuôi sống mấy miệng ăn vô cùng gian nan, khoảng thời gian này trong lúc nông nhàn một nhà mấy người liền tìm chút việc khác làm, kiếm chút thu nhập mua mắm muối.

Ca ca năm trước cưới vợ, sinh một bé gái trắng nõn nà, cuộc sống trong nhà càng thêm khó khăn. Nàng ngày thường lúc rảnh rỗi sẽ vào núi hái chút dược liệu, lần này nghe thôn dân nói trên núi Vân Phong rất nhiều thảo dược quý giá, có cả linh chi tiên dược, chỉ là dược liệu quý hiếm đều mọc trên vách núi, vô cùng khó hái, hơi vô ý sẽ ngã xuống đáy cốc, chết không có chỗ chôn.

Nàng từ nhỏ đã to gan hơn những người khác, tay chân lại nhanh nhẹn, nghĩ thầm chỉ cần cẩn thận một chút chắc chắn sẽ không xảy ra chuyện gì đâu. Vì thế gói ghém chút đồ, đeo cái giỏ tre cùng ít lương khô, tạm biệt cha mẹ cùng huynh tẩu, một mình đi lên núi Vân Phong hái thuốc.

Vốn đã thu hoạch được một sọt dược liệu hiếm thấy, lúc lòng tràn đầy vui mừng định quay về nhà cố tình lại nhìn thấy dưới vách núi có một cây linh chi ngàn năm, bỏ đi thật sự quá đáng tiếc.

Hơi do dự một lúc liền hạ quyết tâm, dùng dây thừng cột trên một thân cây, một đầu khác cột trên eo mình, bám vào dây thừng chậm rãi leo xuống, không nghĩ tới dây thừng không đủ dài, cố tình chỉ còn thiếu mấy tấc nữa thôi.

Mắt thấy đầu ngón tay mình đã sắp chạm đến linh chi, cảm giác sắp thành lại bại tất nhiên là làm nàng không cam lòng, theo dây thừng leo lên huyền nhai, điều chỉnh dây thừng, đem dây thừng quấn quanh thân cây từ ba vòng sửa thành hai vòng, lại lần nữa chậm rãi leo xuống.

Không ngờ tới trên vách đá có một góc sắc bén, dây thừng cọ trên góc đá, theo động tác Hoắc Vân Dung qua lại cọ xát, không bao lâu đã bị mài đứt chỉ còn lại một sợi dây mỏng.

Chờ đến khi Hoắc Vân Dung phát hiện ra đã không còn kịp rồi, sợ tới mức trên mặt không có chút máu, trơ mắt mà nhìn sợi dây thừng từng chút đứt lìa, sau đó là tiếng gió gào thét bên tai, trước khi mất đi ý thức chỉ cảm thấy thân thể của mình giống như bị nặng nề đập xuống, lục phủ ngũ tạng đều bị đập nát, sau đó bất tỉnh không còn hay biết gì.

Không biết hôn mê bao lâu, trong lúc ý thức hỗn loạn chỉ cảm thấy trên mặt ướt nóng, còn mang theo đau đớn rất nhỏ, bên tai còn nghe được tiếng thở nặng nề giống như của dã thú, tựa hồ là có cái gì đang liếm mặt nàng, nàng muốn giơ tay đẩy ra nhưng lại không có sức lực, đến mở mắt ra đã vô cùng khó khăn, chỉ phải nhẫn nại.

Qua một lát sau trong lúc mơ mơ màng màng chỉ cảm thấy cảm giác không khoẻ trên mặt đã biến mất, tiếng hít thở nặng nề cũng dần dần không còn nữa, nàng lại nặng nề lâm vào hôn mê.

Trong lúc mơ hồ chỉ cảm thấy mình rơi vào một cái hố sâu không thấy đáy, trong hố sâu tôi đen, duỗi tay không thấy năm ngón, cũng không có một chút tiếng động, chỉ có khí lạnh không ngừng từ bốn phía đánh úp lại, phảng phất đặt mình trong hầm băng, lạnh đến cả người phát run.

[H-văn] Gặp HổNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ