Chương 41

3.3K 396 83
                                    

Giống như chú mèo con thích dính người

*

Cơ thể gần đến mức Vân Khê không khỏi đưa tay đẩy ra một chút.

"Tôi cho cô rất nhiều ấm áp, cô đủ ấm rồi." Cô nói với Thương Nguyệt.

Thương Nguyệt mở mắt ra, nhìn Vân Khê, trong cổ họng phát ra tiếng a a, giống như đang thắc mắc tại sao cô lại đẩy ra.

Vân Khê bình tĩnh giải thích: "Đủ ấm rồi, nhưng nếu cô đến quá gần, tôi không quen, sẽ không ngủ được."

Thương Nguyệt còn đang lẩm bẩm, nàng không hiểu lời Vân Khê giải thích, lập tức tiếp tục đến gần, áp vào người Vân Khê.

Khoảng cách giữa cả hai càng gần, Vân Khê càng cảm thấy lo lắng và bất an.

Đó không phải là nỗi sợ bị người khác ăn thịt hay làm tổn thương, mà là sự bất an đến từ phản ứng bản năng của cơ thể, đó là nỗi sợ đến từ tâm lý, không lên cũng không xuống.

Vân Khê cảm thấy mình lại phát bệnh...

Cô là một người hơi ác cảm với việc thiết lập các mối quan hệ thân mật.

Nếu như trước đây hiện tượng tâm lý này sẽ nghiêm trọng hơn, khiến cô không thể kết bạn, không thể bày tỏ nội tâm một cách thẳng thắn, khó xử, bực bội, rõ ràng cô muốn đến gần đối phương, nhưng khi thực sự đến gần, cô lại thực sự muốn tránh xa.

Khi còn là sinh viên, có một bạn nữ cùng lớp mà cô không hề quen biết chủ động tiếp cận và muốn kết bạn với cô. Cô cũng có thể thể hiện khía cạnh dịu dàng và thân thiện ngay từ đầu, từ tận đáy lòng, không đạo đức giả.

Nhưng một bước gần hơn, khi mối quan hệ giữa hai người chuyển từ bạn cùng lớp thành bạn thân, cô cảm thấy vô cùng khó chịu, kèm theo đó là sự hoảng loạn không thể giải thích được.

Vì vậy, cô có ý thức giữ khoảng cách với bạn nữ cùng lớp.

Đối phương không làm gì sai, nhưng cô ấy lại bị xa lánh một cách khó hiểu, cuối cùng đối xử lạnh nhạt và cắt đứt quan hệ với cô.

Kể từ đó, Vân Khê từng cho rằng mình bị bệnh, đúng nghĩa là "bệnh", không thích hợp để kết bạn hay yêu đương.

Một thời gian dài cô sống một mình.

Mãi về sau, cô đã có chút kiến ​​thức tâm lý dự trữ, yêu và thực sự thiết lập được mối quan hệ thân mật, mới mơ hồ tỉnh lại——

Cô có khuynh hướng né tránh, mặc dù không phát triển chứng rối loạn nhân cách né tránh, nhưng cô đã quen với việc khép kín và kìm nén bản thân, không thể chấp nhận những biểu hiện cảm xúc quá mạnh mẽ và vô thức từ chối sự nhiệt tình của người khác và việc thiết lập một mối quan hệ thân mật.

Vân Khê nhận thức được bản thân. Và sau khi phát hiện ra vấn đề, cô đã cố gắng điều chỉnh và sửa chữa bản thân, nghĩ rằng mình gần như đã điều chỉnh được bản năng.

Nhiều năm sau, cô tìm lại được người bạn học cũ của mình và xin lỗi đầy chân thành.

Đối phương ban đầu không chấp nhận lời xin lỗi của cô, nhưng cả hai có duyên làm việc cùng một công ty và có một số liên hệ làm ăn, sau khi qua lại, họ lại trở thành bạn bè.

[BHTT] [EDIT] [Hoàn] Mỹ Nhân Ngư - Thiên Tại ThủyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ