Không để Vân Khê nhìn thấy
*
"A a a a."
Đi trong rừng, suốt ngày nghe thấy tiếng côn trùng, kiến, chim, thú.
Điều này cũng đúng ở các vùng nông thôn.
Vân Khê luôn cố gắng tìm kiếm những điểm tương đồng giữa nơi này và vùng nông thôn, có lẽ vì động vật cảm thấy an toàn ở những nơi quen thuộc.
Con người cũng là động vật, động vật tiên tiến.
Sự kết hợp giữa môi trường, thảm thực vật và động vật ở đây với cuộc sống nông thôn mà cô đã sống trong suốt thời thơ ấu và tuổi thiếu niên sẽ khiến cô cảm thấy mọi thứ mình phải chịu đựng đều không đến nỗi quá tệ.
Giống như trở về cuộc sống nông thôn nơi mặt trời mọc và mặt trời ló dạng.
Tuy nhiên, ở đây không thể nhìn thấy những cánh đồng lúa, cánh đồng rau ở vùng nông thôn, không thể nhìn thấy khói bụi từ mỗi hộ gia đình, không thể nhìn thấy những người nông dân làm việc chăm chỉ. Cô là con người duy nhất, đồng hành cùng người thú và dã thú trong núi rừng.
Nắng mùa thu đang lặn, gió chiều thổi có chút se lạnh.
Trên đường trở lại hang động, Vân Khê liếc nhìn mặt trời lặn ở phía chân trời.
Mặt trời lặn như máu.
Nó cũng rất giống với cảnh cô còn nhỏ, khi cô và bà ngoại lên núi đốn củi và trở về nhà sau khi mặt trời lặn.
Một chân sâu, một chân nông giẫm lên lá rụng phát ra tiếng "xào xạc", "xào xạc", chiếc thúng nặng trĩu, cô cõng trên lưng, để lại vết hằn sâu trên vai.
Cô dừng lại, điều chỉnh, nhấc nó lên.
Giây tiếp theo, Thương Nguyệt đi tới bên cạnh cô, cõng cô trên lưng.
Trọng lượng và sức nặng của cơ thể cô lập tức được chuyển sang cơ thể Thương Nguyệt.
Thương Nguyệt đã rất quen với việc cõng cô trên lưng.
Lúc còn bé, khi bà ngoại cõng cô trên lưng, cô có cảm giác lưng lúc lắc, bây giờ khi được nàng tiên cá cõng trên lưng, cô có cảm giác êm ái và vững chắc.
"Cô có mệt không?" Cô lau giọt mồ hôi không tồn tại trên trán Thương Nguyệt.
Thương Nguyệt: "A a a a."
Vân Khê nói: "Một lúc nữa đến sông, chúng ta xuống nước đi."
Việc cõng cô dưới nước sẽ không nặng như vậy.
Tuy rằng, cân nặng của cô có thể chẳng là gì đối với Thương Nguyệt.
Thương Nguyệt không xuống nước, dù nhìn thấy sông nhưng vẫn đi dọc bờ sông.
Có lẽ nàng biết con người mỏng manh trên lưng mình rất sợ lạnh.
"Tại sao lại chọn tôi làm bạn đời của cô?" Vân Khê nằm trên lưng Thương Nguyệt, tiếp tục phát ra tiếng thở dài.
Nếu bạn đời của Thương Nguyệt cũng là một nàng tiên cá, thì có lẽ họ sẽ cùng nhau lang thang giữa những ngọn núi và vùng nước xanh, họ sẽ săn khi họ muốn săn, chơi dưới nước khi họ muốn chơi. Muốn nước có nước, muốn núi có núi, tự do tự tại trên lãnh địa của họ, không muộn phiền lo âu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT] [EDIT] [Hoàn] Mỹ Nhân Ngư - Thiên Tại Thủy
Genel KurguTên truyện: Sau khi lưu lạc trên đảo hoang và được nàng tiên cá nhặt về (vì tên truyện dài quá Wattpad không cho để nên mình rút gọn lại nha) Thể loại: Bách hợp, Hiện đại, Yêu sâu sắc, Nhân duyên tình cờ gặp gỡ, Điền văn, Hư cấu. Nhân vật chính: Vân...