Thoáng cái mà đã qua 1 tháng. Những tháng cuối năm tiết trời lạnh lắm. Mưa hết đổ thì đổi thành tuyết rơi trắng trời. Cây ở cung Hàn Ngọc chỉ còn lại trơ trọi những cành cây khô khốc như những cánh tay mất đi sức sống. Thực chất chúng chỉ đang tạm nghỉ đông chờ đến mùa xuân lại bắt đầu một khởi đầu mới.
Kim Thái Hanh rất nhạy cảm khi trời lạnh. Anh quấn khăn choàng cổ, mũi đỏ ửng vì lạnh. Thời tiết thế này làm con người ta càng lười biếng chỉ muốn được ủ mãi trong ổ chăn sống qua ngày. Có điều chỗ Kim Thái Hanh có một nhóc con vẫn rất năng động nha. Nhóc tỳ này lúc đùa nghịch dưới tuyết như hòa lại thành một với chúng. Chỉ khi thấy đôi mắt to tròn đen láy đang chớp chớp, cái miệng mở ra để lộ hàm răng trắng với chiếc lưỡi đo đỏ thì mới nhận ra.
Vì muốn chơi đùa với nhóc, Kim Thái Hanh cũng không ngại khoác thêm mấy lớp áo ra bên ngoài, nhìn trông không khác gì một quả cầu lớn. Trong lúc nghịch cùng nhóc cơ thể cũng nóng lên cảm thấy rất ấm ấp.
Bạch Tuyết cùng sống với anh cũng được gần 3 tháng trời. Tuy vậy thì nhóc vẫn chỉ quẩn quanh mãi trong Hàn Ngọc Cung chưa ra ngoài bao giờ. Hôm nay anh quyết định dẫn nhóc con ra ngoài khuây khỏa một chút. Nuôi chó thì cũng phải chịu khó dắt nhóc đi dạo một chút vẫn tốt hơn.
"Bạch Tuyết à, hôm nay ba con mình đến ngự hoa viên chơi nha con" Kim Thái Hanh bế nhóc lên hỏi nhỏ. Nhóc con này lè lưỡi liếm mặt anh trông rất vui vẻ nha.
Kim Thái Hanh thả nhóc xuống đất để nhóc con đi trước. Ngọc Nhi chạy đến chỗ anh hỏi: "Công tử định ra ngoài ạ?"
"Ưm, ta định mang Bạch Tuyết ra ngự hoa viên chơi một chút" Kim Thái Hanh gật đầu nói với cô.
Ngọc Nhi vội vàng nói: "Công tử chờ bọn em một chút. Chúng ta cùng đi" Cô chạy vào gọi Thuần Lam ra ngoài cùng đi.
Kim Thái Hanh gật đầu đồng ý chờ hai cô cùng đến ngự hoa viên với mình. Lúc đi Kim Thái Hanh để Bạch Tuyết dẫn trước. Nhóc chứ một lúc quay đầu lại nhìn anh, chỉ sợ rời mắt một chút liền thấy anh biến mất nên rất hay quay lại nhìn. Kim Thái Hanh nhìn nhóc con như vậy đến vui vẻ. Lâu lâu nhóc đi sai đường đều phải để Kim Thái Hanh kêu về.
Đi một lúc cũng đến ở bên trong bây giờ mà cũng có người. Bạch Tuyết nhìn thấy người quen định chạy lại hỏi thăm. Hy Tần đang đi cạnh bờ hồ nhìn thấy nhóc hăng hái chạy đến, vô cớ thế nào nàng ta lại trượt chân ngã xuống hồ. Đám phi tần ngồi ở trong đình tạ nhìn ra thấy Hy Tần té hồ thì la hét loạn lên. Tiểu công công vừa nhìn thấy liền hoảng loạn chạy đến báo với Điền Chính Quốc.
Kim Thái Hanh cũng nhanh chóng chạy đến nhìn thấy đám phi tần kia cứ la hét mà chẳng chịu cứu người.
Cái đám người ngu này, thấy người chết mà không cứu cứ ở đó mà la hét cái gì.
Kim Thái Hanh mặc kệ cái lạnh nhanh chóng cởi ra vài lớp áo bên ngoài nhảy xuống hồ cứu Hy Tần lên. Lúc mang nàng ta lên kiểm tra một chút, mạch đập yếu ớt. Kim Thái Hanh vỗ vỗ mặt nàng ta kêu tỉnh dậy vẫn không thấy động cựa gì.
Kim Thái Hanh quyết định làm hô hấp nhân tạo cho Hy Tần. Thực hiện động tác ấn ngực nhịp nhàng, từ miệng nàng ta từ từ hộc ra mấy ngụm nước. Anh hít một hơi thật sâu định truyền dưỡng khí cho nàng liền bị tay người nắm lấy hất ngã ra đằng sau.
BẠN ĐANG ĐỌC
[KookV/Kooktae] Nam Phi
FanficKim Thái Hanh xuyên không, trở thành nam phi bị ghẻ lạnh. -written by chi-
![[KookV/Kooktae] Nam Phi](https://img.wattpad.com/cover/373954515-64-k118525.jpg)