[35]
Tề Linh uống hết chén rượu, kề sát vào bên tai Liệu Tương thấp giọng: "Ca ca, lát nữa nếu tiện, đợi đệ một chút, chúng ta cùng tới hậu đường trò chuyện."
Liệu Tương lau đi rượu đọng bên môi, mỉm cười gật đầu: "Đệ còn nhiều việc phải lo, mau đi đi."
Y nhìn Tề Linh một thân hỉ phục đỏ thẫm bận rộn giữa đám tân khách, rạng rỡ tươi cười. Theo thường lệ, đây phải là lúc mọi người cùng xúm vào trêu đùa chuốc rượu tân lang, thế nhưng hiện tại có ngôi cửu ngũ ngồi trên kia, đương nhiên không ai dám làm càn, tất cả đều khách sáo đối đãi nhau.
Đợi Tề Linh kính xong tân khách một lượt, Hoàng đế rốt cuộc đứng dậy: "Sắc trời không còn sớm, cũng đã đến lúc trẫm nên hồi cung," hắn cười cười, "Trẫm ở chỗ này khiến chư vị ái khanh không được tự nhiên, nói cũng không dám nói nhiều. Hôm nay tới là để chúc phúc Tề thị lang, nhưng hiện tại xem ra lại làm hỉ yến bớt vui rồi."
Mọi người vội vã gượng cười đáp lại.
Cảnh Huân quay đầu nói với Liệu Tương: "Hai huynh đệ ngươi còn nhiều chuyện riêng muốn nói, hôm nay ngươi về muộn một chút cũng không sao, ta lưu lại mấy thị vệ đứng đợi bên ngoài."
Liệu Tương cúi đầu ưng thuận.
Đến khi ngự liễn khuất xa, trong phủ mới chính thức bắt đầu cảnh tượng náo nhiệt, chốc lát tiếng cười nói huyên náo ầm ĩ không thôi. Dương Cẩm Tiết một mặt kéo Tề Linh lại chuốc rượu, một mặt hò hét đòi đi phá động phòng, hoàn toàn không đếm xỉa tới sắc mặt khó coi của Nguyễn đô đốc ngồi bên. Uống hết một vòng rượu, Tề Linh bắt đầu ngà ngà say, hắn miễn cưỡng tiếp chuyện khách khứa vài câu, sau đó trốn vào một góc kéo Chúc bá lại hỏi: "Đại ca ta đâu?"
Chúc bá chỉ chỉ về phía sau: "Đang tại thư phòng."
"Ca ca."
Liệu Tương đang đứng ngẩn ra nhìn giá sách liền quay lại: "Xong rồi sao? Hôm nay không phải ngày thường, đừng có tiếp đón khách nhân sơ suất," nói đến đây y lại có phần tự giễu, "Ngày trọng đại như vậy mà trong nhà cũng không có lấy một người có thể giúp đệ thu xếp lo toan, ca ca đệ thì lại..."
"Ca ca nói cái gì vậy." Tề Linh nhấp một ngụm rượu, ngồi xuống tựa lưng vào ghế, "Mấy ngày trước đệ tiến cung vài lần nhưng đều không gặp được huynh."
"Huynh..." Liệu Tương nét mặt cứng đờ, "Là tại huynh bận một số việc..."
Tề Linh nhìn có vẻ như đã say, nhưng nhãn thần vô cùng tỉnh táo, hắn nhìn Liệu Tương suy nghĩ một hồi rồi đột nhiên lên tiếng hỏi: "Ca ca, chuyện lập hậu xôn xao mấy ngày qua huynh đã biết chưa?"
Liệu Tương thoáng lộ vẻ sửng sốt: "Lập hậu? Lập ai?"
Tề Linh khoát tay: "Hoàng thượng hết lần này đến lần khác đều một mực không nghe, huynh...không biết sao?"
Liệu Tương lắc đầu: "Không có, không ai nói với huynh cả."
Sắc mặt Tề Linh khẽ động, hắn thấp giọng hỏi: "Ca ca, huynh nói xem, vì sao Hoàng thượng vẫn chưa chịu lập hậu?"