Chương 16

907 45 1
                                    


Vừa mới bước vào Vạn Hoa các, mùi vị son phấn đã phả vào mặt, cùng với hương liệu ngột ngạt trộn lẫn vào nhau, khiến cho Cảnh Huân hắt xì mấy cái. Tú bà thấy hắn mắt liền phát sáng, vội vàng chạy tới, cuống quít kêu cả bầy cô nương đến vây xung quanh hắn. Tuy trong cung đã gặp qua vô số mỹ nhân, nhưng Cảnh Huân chưa từng nghĩ giữa ban ngày ban mặt lại có nữ tử dám phơi nửa bộ ngực ra tì trên người hắn cọ xát thế này. Trì Hiên đứng một bên không ngừng cố gắng kéo các nàng ra, nói với tú bà: "Trương Nhữ Vu lão gia ở đâu, chúng ta tới là để tìm hắn."

Tú bà vung vẩy tấm khăn lụa, đang muốn nói gì đó, Trương Nhữ Vu đã bước xuống lầu nghênh đón bọn họ, tiến tới kéo tay Cảnh Huân, cười xán lạn: "Tề lão đệ, cuối cùng ngươi cũng tới, đến đây đến đây, ta giới thiệu ngươi với một người. Lần này tuy là chuyện làm ăn giữa chúng ta, nhưng cũng ít nhiều do hắn chu toàn cả."

Cảnh Huân cười đáp: "Ra vậy, vậy nhất định phải gặp mặt rồi."

Trương lão gia nhướng mắt nhìn ngó phía sau Cảnh Huân, hỏi: "Vị này là?"

"Huynh đệ của ta, Trì Hiên."

"Hân hạnh, thỉnh lên tầng trên." Người này thấy Trì Hiên thân mặc quần áo thô ráp, chỉ thuận miệng chào hỏi một tiếng, sau đó niềm nở kéo Cảnh Huân lên lầu .

Trong phòng oanh oanh yến yến, ngồi ở giữa là một nam nhân béo ục ịch, đang trái ẵm phải ôm, bất diệc nhạc hồ. Trương Nhữ Vu tiến lên giới thiệu với gã: "Triệu huynh, đây là vị khách hàng lần trước ta nhắc tới. Tề công tử, đây là Triệu Lê – Triệu đại nhân."

Nam nhân phì nộn kia nhướng mí mắt sưng tấy nhìn về phía Cảnh Huân, cười đến hở cả miệng răng vàng: "Mời ngồi mời ngồi."

Cảnh Huân và Trì Hiên vừa ngồi xuống, lập tức mấy cô nương xinh đẹp như hoa ùa tới vây khắp xung quanh, dính chặt vào họ mà thốt ra thanh âm mè nheo nũng nịu. Cảnh Huân chưa bao giờ bị nữ nhân càn rỡ sờ soạng như thế, hơn nữa đâu chỉ có một cô, thân thể liền bối rối cứng ngắc, xanh cả mặt.

Triệu đại nhân thấy cảnh tượng như vậy, không khỏi bật cười vẫy vẫy tú bà: "Vị công tử này chắc không phải người thích dong chi tục phấn, mau đi đổi hai thanh quan tới đây."

Tú bà vội đáp lời ưng thuận, chỉ chốc lát đã dẫn hai tiểu cô nương chưa đến tuổi cập kê vào, e lệ hơn mấy nữ tử ban nãy rất nhiều, ngoan ngoãn ngồi ở hai bên Cảnh Huân hầu hạ, không dám làm càn. Lúc này Cảnh Huân mới sửa sang lại vạt áo, nhìn Trương Nhữ Vu nói: "Chuyện làm ăn lần trước bàn bạc với Trương huynh..."

"Tề lão đệ yên tâm, ta đã trù bị xong hết rồi, may mà có Triệu đại nhân đây." Trương Nhữ Vu há miệng uống một ngụm rượu ca kĩ bên cạnh đưa tới, hớn hở hỏi Cảnh Huân, "Bao giờ ngươi muốn lấy hàng?"

"Đương nhiên là càng sớm càng tốt, ta đã mướn thuyền chở hàng nơi bến sông, mua xong bên này ta còn muốn sang Kế Châu một chuyến."

"Đi Kế Châu? Tề lão đệ, ngươi buôn bán không nhỏ a, còn muốn mua thêm ư?" Trương Nhữ Vu hơi giật mình hỏi.

Trái lại bên kia, Triệu đại nhân có vẻ vô cùng tỉnh táo: "Tề công tử còn muốn đi Kế Châu thu lương?"

Kiêm GiaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ