Chap 47: Bắt gặp

3.3K 396 136
                                    

Bầu trời hôm nay đặc biệt vô cùng tốt, nếu như dạo chơi vào thời tiết này chính là một điều vô cùng lí tưởng. Hoseok cũng không nỡ nhìn Jungkook phải suốt ngày chôn mình trong nhà nên đã chủ động muốn cậu cùng mình đến tiệm sách, dù gì hiện tại anh cũng đang muốn tìm một vài quyển tập nhạc mới để luyện tập thêm.

Để giúp Jungkook có thể nhớ lại những thứ trong quá khứ, Hoseok cố tình dẫn cậu đến tiệm sách cũ nơi họ đã chạm mặt nhau ngày ấy. Vừa bước vào đến cửa, bao nhiêu kỉ niệm cách đây không lâu lần lượt hiện lên trong tâm trí anh. Chúng vĩnh viễn đều là những kỉ niệm thật đẹp giữa anh và cậu.

Jungkook đặc biệt thích cách bày trí của cửa tiệm này, trong suy nghĩ của cậu bất chợt cảm nhận được chút gì đó vô cùng quen thuộc. Bàn chân vô thức bước đến một kệ sách gỗ nơi những quyển sách nhạc được sắp xếp ngăn nắp. Ngón tay thon dài của cậu lần lượt lướt qua từng quyển sách. Ánh mắt chợt dừng lại nơi quyển sách đặt ở nơi cao nhất. Bàn chân hơi nhón lên toan muốn chạm vào chúng nhưng chúng đã sớm bị một người khác nhanh tay hơn đoạt lấy. Jungkook tròn mắt nhìn Hoseok đang mỉm cười đứng trước mặt mình. Anh đặt quyển sách vào hai tay của cậu, giọng nói đều đều phát ra như muốn kể lại một kỉ niệm nào đó vô cùng đẹp trước đây.

"Em nhớ không, ngày đầu tiên chúng ta gặp nhau đó? Em cũng như hiện tại vậy, cũng chính là kệ sách này, em vụng về vươn người muốn lấy một quyển sách thật dầy đặt ở trên cao. Nếu như không phải vừa lúc anh bước vào đây và thấy cảnh tượng ấy chắc có lẽ trán em đã phải sưng đỏ một mảng rồi cũng nên."

Kể đến đây, Hoseok không hề biết khóe môi mình sớm đã cong cong thành một đường hạnh phúc. Anh nhìn đến Jungkook đang đứng trước mặt mình hiện tại, trong tâm mơ hồ một nỗi xót xa.

Kỉ niệm giữa hai chúng ta hiện tại chỉ còn một người nhớ đến. Liệu em có nguyện cùng anh xây dựng lại từ đầu?

Jungkook không biết bản thân đã nghĩ đến điều gì, cậu chỉ biết tiến lên phía trước và ôm chặt lấy đối phương. Giọng nói vô cùng nhỏ vang lên trong không gian yên tĩnh.

"Xin lỗi..."

Xin lỗi vì đã không nhớ những chuyện trước đây.

Hoseok cơ hồ có phần ngạc nhiên bởi sự chủ động của đối phương nhưng cũng rất nhanh sau đó anh liền vòng tay lại ôm lấy cậu.

"Em không có lỗi, nếu như tất cả là do định mệnh vậy thì chúng ta cứ thuận theo những điều đó mà làm. Từ bây giờ hãy để anh chăm sóc cho em thật tốt có được không?"

Hoseok dùng tay nhẹ nâng lấy khuôn mặt của cậu lên đối diện với mình, từng lời nói ra đều là xuất phát từ tận đáy lòng. Jungkook cảm nhận được sự chân thành từ sâu trong mắt anh, từ bên khóe môi khẽ bật ra một câu nói

"Được..."

...

"Vì sao hôm nay anh lại có nhã ý đến thăm tôi như thế này?"

Park Jimin ngồi trên ghế sofa tinh tường quan sát người đối diện. Dù là trên danh nghĩa hai người đã kết hôn nhưng trên thực tế không hề thường xuyên sống cùng một nhà. Nay lại nghe thư kí báo cáo Min Yoongi muốn tới gặp mình, Jimin liền nhận ra có điều gì đó không ổn.

(Long Fic) [AllKook] Mặt Nạ Hoàn HảoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ