Cô nhìn xuyên qua cửa sổ của chiếc blimp (gần giống máy bay), nhìn xuống các khu đô thị thu nhỏ dưới đám mây mỏng. Cô sẽ lấy được thêm một cặp Scarlet Eyes khác, và dĩ nhiên là với Kuroro Lucifer. Sự ràng buộc vẫn còn khó chịu ở đây, và mặc dù cô muốn phủ nhận nó, Kurapika phải thừa nhận rằng có thêm nhiều không gian cá nhân chắc chắn là một sự thay đổi tốt đẹp. Ví dụ, vào đúng thời điểm này, họ đang ngồi đối diện nhau, cả hai đều ngồi trong chiếc ghế sofa sang trọng của tầng lớp kinh doanh mà chiếc blimp cung cấp.
"Thật không bình thường khi anh muốn chi một khoản tiền lớn chỉ để có được phòng riêng tư này." Cô nhận xét với một chút nghi ngờ.
"À, tôi không phải là người phù phiếm (như kiểu có tiếng mà không có miếng ấy), và đồng thời tôi cũng không keo kiệt." Kuroro nhún vai khi đặt ly rượu xuống. " Mặc dù sẽ tuyệt vời hơn nếu chúng ta sử dụng Giấy Phép Hunter của cô, chúng ta có thể có được nhiều hơn thế."
"Xin lỗi, Giấy phép Hunter hoàn toàn vô dụng kể từ ngày anh làm giả cái chết của tôi một cách tuyệt diệu. Tôi sẽ gặp nguy hiểm khi bị phát hiện ra bởi Nostrad bằng cách sử dụng nó ngay cả một lần! Bất cứ ai có giấy phép của Hunter và số tiền trong đó đều bị theo dõi khi sử dụng giấy phép trên toàn thế giới ". Kurapika phàn nàn.
"Tôi biết, tôi biết, Shalnark nói với tôi tất cả những điều đó." Hắn dựa lưng vào ghế sofa ấm cúng và thư giãn.
"Nhưng tôi đã tự hỏi ... Tại sao anh không lấy cho mình một giấy phép Hunter? Toàn bộ quá trình sẽ là một điều tốt cho anh." Kurapika hỏi với vẻ cau mày.
"Tôi không có nhu cầu đặc biệt với nó, bên cạnh việc tham gia vào tổ chức Hunter, tên của cô sẽ được ghi lại. Tôi đến từ Ryuusei-gai, do đó không giống như cô và Shalnark, về chính trị thì tôi không tồn tại. Tôi không muốn tên của mình được ghi lại bất cứ nơi nào, tôi đánh giá cao tính bí mật và độc lập. " Hắn đưa cho Kurapika một nụ cười ranh mãnh. "Bên cạnh đó, có hoặc không có giấy phép của Hunter, tôi cũng có thể có được bất cứ điều gì tôi muốn."
"Thật là tự cao."
Kurapika đảo mắt và quay lại nhìn xuống nền văn minh dưới đám mây ở đó. Kuroro nói đúng, tất nhiên. Hắn có thừa năng lực để trở thành một Hunter, và rõ ràng hắn có thể bắt tay vào bất cứ thứ gì hắn muốn, bất kể nó khó nắm bắt được như thế nào. Suy nghĩ của cô sau đó lang thang vào một vấn đề nào đó mà họ vừa giải quyết vài ngày trước.
"Fino sẽ ổn chứ?" Cô lẩm bẩm.
"Cô ấy sẽ ổn thôi." Kuroro một lần nữa nhấp ly rượu. "Chúng ta đã giải thích tất cả mọi thứ cho cô ấy và cô ấy trông không hiểu lắm nhưng rất vui mừng."
Cô lại thở dài một lần nữa, lần này là vì tức giận bởi thái độ bình tĩnh của một người đàn ông nhất định. Cô biết rằng hắn có thể đã tính toán tất cả mọi thứ, nhưng nó vẫn khiến cho cô thấy lo lắng khi thấy hắn quá vô tư và thư giản. Nói một cách trung thực, nó khiến cô cảm thấy kém cỏi và không lường trước được.
XXX
Giống như Kuroro nói; một vài ngày trước họ đã quyết định để lưu trữ Scarlet Eyes tạm thời trong Prancing Pony Inn (quán trọ Ngựa vằn). Họ đã đến đó, chào đón chủ nhân một cách lịch sự, và kéo Fino vào một phòng và sau đó nói với cô ấy về hoàn cảnh của họ. Đó là một bước đi táo bạo, nhưng không có sự lựa chọn nào khác. Thay vì lãng phí thời gian của họ bằng cách nói chuyện dại dột, dĩ nhiên, như Kuroro đã nói, họ chỉ nên đi vào việc chính. Tuy nhiên, họ bỏ qua phần về Nen. Thời gian rất ít ỏi vào thời điểm đó, và vì vậy họ đã không giải thích về Nen và tất cả cho Fino, mặc dù Kurapika đã hứa với chính mình rằng cô sẽ dạy Fino về Nen một ngày nào đó trong tương lai.
BẠN ĐANG ĐỌC
1001 đêm (HxH)
FanfictionFic này Kurapika là một cô gái. Những chap đầu tiên sẽ xưng "cậu", những chap sau sẽ là "cô". Author: Runandra Tác giả không sở hữu Hunter x Hunter, chỉ có những nhân vật hỗ trợ ngẫu nhiên xuất hiện ở đây và ở đâu đó trong câu chuyện ... Đây là fi...