Chương 63: Chạy trốn

656 15 0
                                    

Kinh thành lại một phen náo động khi sắp có một hôn lễ hoàng tránh chuẩn bị diễn ra, ngày mai Trung Dũng hầu lại cưới vợ người này gia thế không nhỏ con gái của người giàu có nhất kinh thành, bá tánh thì nô nức chờ xem hỉ sự còn đám huynh đệ của Sở Vân thì không biết chuyện gì đang xảy ra, vô duyên vô cứ Sở Vân lại thần thân cùng Bạch Diệm Hồng, chẳng ai dám khuyên bảo hay hỏi lý do dù gì cũng là chuyện riêng tư, họ còn cho rằng đây là nguyên nhân dẫn đến Sở Vân và Quỳnh Châu cãi nhau lại trách Sở Vân bạc tình trong khi nương tử đang mang thai lại đi nạp thiếp.

Bạch Diệm Hồng đi tới đi lui trong phòng hồi hợp vì chuyện rướt dâu ngày mai, bản thân không khẳng định Phi Loan có thể xuất hiện có chút lo sợ chờ đợi

"Phi Phi cô phải xuất hiện nếu không ta phải đi làm nương tử của người khác, kỳ thực chỉ là bắt đắt dĩ, đối với nhị ca tuy có ngưỡng mộ nhưng tuyệt đối không yêu, huynh ấy không sánh bằng tiểu Phi Phi ngươi đâu"

"Muội đó ngày mai lên kêu hoa rồi bớt ăn nói không có duyên đó đi" Sở Vân bước vào đã nghe Bạch Diệm Hồng nói xấu mình mà tăng bốc người yêu thì mỉm cười, nói lời nhắc nhở làm đúng kế hoạch nhưng lại phá mất không khí mơ mộng của ai kia.

"Tướng công người ta nói trước đêm tân hôn, tân lang tân nương không được gặp nhau, tướng công thật là nôn nóng đến đây làm gì" giọng điệu gọi tướng công của Bạch Diệm Hồng làm Sở Vân sởn cả người ánh mắt nhìn như té lửa, chưa kịp lên tiếng đã có người đá cửa xông vào làm cả hai giật mình

"Bạch Diệm Hồng ngươi hôn ta đã rồi bây giờ lại chạy đi lấy chồng, uổng công ta chỉ tin đây là lời đồn vừa rồi nghe ngươi gọi tướng công thân thiết xem ra tất cả đều là thật" Phi Loan chỉ muốn gặp Bạch Diệm Hồng nói lý lẽ nhưng không ngờ câu cần nghe không nghe câu bông đùa nghe không sót một lời, Sở Vân chỉ đứng bên cạnh không lên tiếng ý định xem chuyện vui

"Tiểu Phi Phi cô đến rồi, ta rất nhớ cô, nhìn cô tức giận ta rất vui"

"Ngươi muốn chết" Bạch Diệm Hồng ăn nói không đầu không đuôi làm cho Phi Loan giận càng thêm giận thậm chí muốn đánh chết người trước mặt cho lòng thanh tỉnh nhưng không thể xuống tay vì đang bị ôm chặt không thể động đậy

"Phi Phi cô quan tâm chuyện ta đi lấy chồng điều này chứng minh cô cũng có tình cảm với Bạch Diệm Hồng, sao ngươi không gọi Hồng nhi kêu thẳng tên như thế ta không quen, nghe lại không được dịu dàng" Sở Vân đứng bên cạnh mà ớn lạnh với câu nói vừa rồi, không nghĩ Bạch Diệm Hồng đầu óc lại đơn giản nói đều muốn quạch tẹc, nhìn biểu hiện của Phi Loan có thể nhận ra mặt không chỉ đỏ mà còn đang ngượng, cũng không quên rót cho bản thân chén trà mà ngồi xem chuyện.

"Ngươi muốn lấy ai làm chuyện gì ta không quan tâm, hôm nay đến đây để nói lời từ biệt, còn tình cảm ngươi đang nói càng sao" Phi Loan càng chối càng làm Bạch Diệm Hồng thêm tự tin, buông ra cái ôm nhìn thẳng vào đối phương làm không khí thêm tĩnh lặng

"Ai vừa rồi đã ghen khi nghe ta gọi người khác là tướng công"

"Đó chỉ là phản ứng nhất thời khi không kìm chế được bản thân việc đó nói lên điều gì chứ" Phi Loan yếu thế so với Bạch Diệm Hồng bị nói trúng tâm trạng thì càng chối bỏ

[BÁCH HỢP TIỂU THUYẾT] THIÊN DUYÊN TIỀN ĐỊNHWhere stories live. Discover now