Chương 24: Ngôi sao hôm nay sao khác quá, vì ai hứng gió đội sương đêm

3.3K 220 7
                                    

(*) Nguyên gốc tựa: Tự thử tinh thần phi tạc dạ, vi thùy phong lộ lập trung tiêu, nghĩa là 'hình như ngôi sao này không phải của đêm qua, vì ai mà sương gió đứng giữa nửa đêm'



Thời gian lui về phía trước một chút.

Nến trên giá cắm không biết cháy hết từ lúc nào, người phía trước bàn, giờ phút này hai mắt vô thần, con ngươi không có tiêu cự mở một đôi mắt hiện lên tia máu. Cả đêm không ngủ, ngồi một mình đến trời sáng, lại cũng không thấy mệt mỏi.

Mới vừa qua giờ Mẹo, ngoài trời vẫn một mảnh tối mờ. Cửa điện đóng chặt, người bên trong điện như đã ngăn cách với đời.

Cùng với tiếng "Két" truyền tới, một đôi gót sen xuất hiện ở ngưỡng cửa, chỉ thấy có bóng người cẩn thận đi vào trong điện, sau đó thuận tay đóng cửa phòng lại.

Ngước mắt nhìn tới, thân ảnh đơn bạc của người nọ giờ phút này lộ vẻ thật nhỏ yếu vô lực.

"Vãn Vãn."

Ôn nhu mở miệng, rất sợ làm kinh hãi đối phương.

Người trước bàn quay đầu, tựa như tỉnh mộng. Không dám mở miệng đáp lại nàng, chỉ sợ vừa mở miệng, phát hiện đây chỉ là nằm mơ.

Nạp Lan Thuần Tuyết thấy người nọ mở đôi mắt vô thần nhìn mình, thương tiếc đến gần. Tròng mắt Lục Vãn Vãn cuối cùng bởi vì người tới mà có chút tiêu cự.

"Sao lại ngồi ngớ ra ở chỗ này?"

Nạp Lan mở miệng lần nữa, người kia mới biết hết thảy những thứ này đều là thực.

"Nạp Lan... tỷ tỷ?

Cổ họng có chút khàn, không biết bởi vì lạnh hay là đã lâu không mở miệng.

"Sáng sớm khí lạnh nặng, cũng không biết khoác cái áo ngoài sao?"

Trách cứ nhìn, lau mặt nàng, cảm giác lạnh truyền tới lòng bàn tay.

Lục Vãn Vãn cứng ngắc giơ tay lên cầm ngược lại tay nàng.

"Không lạnh."

"Còn nói không lạnh, ngươi nhìn ngươi xem, trên mặt không có chút nhiệt độ nào.

"Xin lỗi."

"Đúng là một kẻ ngốc."

Nói xong, lại qua một hồi trầm mặc dài.

"Hoàng thượng lâm triều rồi sao?"

Cúi thấp mắt, không dám đối mặt với nàng.

"Ừ."

"Nạp Lan tỷ tỷ đi nghỉ ngơi thêm một hồi đi, Vãn Vãn đêm qua cũng ngủ không ngon."

Không muốn đối mặt, chỉ muốn đem mình ẩn núp trong bóng tối, giống như làm vậy thì có thể xem như chuyện gì cũng không phát sinh.

Nạp Lan Thuần Tuyết lại như không nghe được, tự mình đi về phía sạp giường ngồi xuống.

"Quả thực hơi mệt chút..."

Lời nói thật làm người liên tưởng, khiến cho lòng Lục Vãn Vãn như chìm xuống đáy biển. Giương mắt nhìn về phía người đang ngồi trên sạp giường, không biết nàng muốn làm gì.

[BH|Hoàn] Diên Hy Công Lược ĐN | Trường Xuân Công Lược - Y Sanh Đích CaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ