Chương 51: Thất nghiệp...

6.1K 320 6
                                    

Ngô Cảnh An bắt một chiếc xe đi tới công ty hắn.

Lúc này Ngô Cảnh An thật hận mình lúc bình thường không hỏi số điện thoại công ty Tưởng Lộ, lúc gặp chuyện chỉ có thể luống cuống.

Đến dưới lầu công ty hắn, cả tòa nhà lớn đều tối đen một mảnh. Hỏi bảo vệ biết được cửa công ty XX đã sớm khóa, nửa giờ trước họ vừa đi tuần tra, không hề có ai ở đó.

Ngô Cảnh An ủ rũ ra khỏi tòa nhà, định về nhà thử vận may.

Đi đến vườn hoa nhỏ trước nhà, phát hiện người anh lo lắng đến muốn chết Tưởng đại thần đang lảo đảo ngồi trên xích đu.

Ngô Cảnh An giận!

Anh khuyên bảo chính mình, chịu đựng, chịu đựng, dù sao trước tiên cũng phải hỏi rõ tình huống trước đã.

Anh đi đến trước mặt Tưởng Lộ, "Đã xảy ra chuyện gì?"

Đột nhiên lên tiếng khiến Tưởng Lộ hoảng sợ, đầu đang cúi thấp mãnh liệt ngẩng lên, nương theo đèn đường nhìn rõ người lên tiếng xong, hắn cười hì hì, "Honey, cậu trở về rồi."Ngửi thấy một thân mùi rượu, Ngô Cảnh An nhướng mày, "Cậu uống rượu?"

Tưởng Lộ nghĩ nghĩ, "Hả... ừm, uống một chút."

"Hôm nay định đi nhà chú Câm, cậu quên?"

Tưởng Lộ giật mình, "A... Thật xin lỗi, tôi quên mất." Ngoài miệng nói thật xin lỗi, ý cười trên mặt lại không giảm, nhìn không hề có vẻ áy náy.

Ngô Cảnh An không phản ứng hắn, xoay người đi về phía hàng hiên, đi vài bước, không nghe thấy tiếng bước chân đuổi theo, quay đầu lại, Tưởng Lộ vẫn ngồi ở trên xích đu lắc lắc, liền nhíu mày.

Ngô Cảnh An gọi, "Cậu đang làm gì thế? Không về nhà sao?"

Tưởng Lộ cười với anh, "Thân mến, lại đây ngồi ngắm sao với tôi đi!"

Ngô Cảnh An cảm thấy không bình thường, quay trở lại bên cạnh Tưởng Lộ, cúi đầu nhìn hắn, "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

Tưởng Lộ nói: "Thân mến, cậu sẽ không chia tay với tôi, phải không?"

Ngô Cảnh An giận, "Cậu đang nói gì thế?"

Tưởng Lộ nghiêng đầu lắc lắc vòng trang sức bằng thép, híp mắt nhìn anh cười ngốc nghếch, "Cậu đã đồng ý với tôi, vĩnh viễn sẽ không chia tay, có đúng không?"

Ngô Cảnh An hét lớn một tiếng, "Tưởng Lộ!"

Tưởng Lộ đứng lên, đứng dưới ánh trăng tái nhợt, trên mặt treo nụ cười bi thương, nhẹ giọng, thong thả mà nói: "Thân mến, tôi thất nghiệp, hơn nữa, sau này cũng không thể làm thiết kế nữa."

Vài ngày trước Tưởng Lộ tham gia một cuộc thi thiết kế có tiếng trong nước, kết quả còn chưa công bố, thiết kế của Tưởng Lộ bị tuyên bố là hoàn toàn giống với một công ty tham gia trước hắn một ngày.

Hai tác phẩm đồng thời bị đăng lên tạp chí thời trang, trình độ sao chép của Tưởng Lộ quá thấp kém, ngay cả chi tiết cũng hoàn toàn giống hệt, bị nhận định là sao chép, bị phạt cấm tham gia năm năm.

Tưởng Lộ choáng váng, đồng nghiệp tìm đến tạp chí kia, quả nhiên, cùng tác phẩm của hắn không hề khác nhau.

Đồng nghiệp cũng nói với Tưởng Lộ đây là bị người bôi đen, cũng không phải não heo, dù cho là sao chép, làm gì có ai không hề thay đổi mà rập khuôn nguyên dạng, hơn nữa còn là một tác phẩm mới trong nước, đăng trong tạp chí nổi danh, người có mắt đều nhìn ra. Tưởng Lộ bị đổ oan, chắc là đắc tội ai.

Cao tầng công ty biết việc này, bèn sa thải Tưởng Lộ.

Trong vòng luẩn quẩn này có bao nhiêu người đâu, một khi gièm pha truyền ra, sau này, sẽ không có công ty nào muốn thuê Tưởng Lộ.

Tưởng Lộ nói: "Thân mến, cậu có tin tôi không, tôi không sao chép."

Ngô Cảnh An đứng lên nói: "Trước hết cậu cứ đi ngủ đi, tôi đi ra ngoài một chuyến."

Tưởng Lộ không ngăn cản anh, mất mát cúi đầu.

Ngô Cảnh An liếc hắn một cái liền ra cửa.

Số di động của Hứa Huy trong máy anh đã sớm bị xóa, vì thế điện cho Khổng Tân, bảo hắn gửi số tới đây.

Khổng Tân gửi số cho anh xong còn thuận tiện hỏi anh có chuyện gì?Ngô Cảnh An cười nói, "Không, lâu lắm không hàn huyên, tìm cậu ta ôn chuyện thôi."

Khổng Tân nghi hoặc, "Này, không phải cậu làm chuyện gì không tốt đấy chứ, tôi nói cậu này lão Ngô, không được xúc động nữa đâu đấy."

Ngô Cảnh An nói: "Yên tâm, tôi có tính toán."

Cúp điện thoại, Ngô Cảnh An gọi cho Hứa Huy.

Điện thoại thông, Ngô Cảnh An hỏi, "Ở đâu vậy?"

"Thời Gian, 301."

Ngô Cảnh An cúp điện thoại đánh xe chạy tới "Thời Gian", vào phòng 301, lại phát hiện chỉ có một mình Hứa Huy trong đó.

[ Đam mỹ ] Có giỏi bẻ thẳng tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ