Chương 71

172 0 0
                                    

Hạ Lan Huy bóp cò súng, Chim Thuỷ Tổ - phun ra một chùm tia sáng chói mắt, phía trước mặt mọi người lập tức xuất hiện một cửa động màu xám, xung quanh cửa động chạm trổ những hoa văn tinh tế. Sau đó là vô số hào quang tỏa ra, kèm theo một đạo gió lạnh nghênh diện thổi tới.......

Cường quang kích thích khiến Bì Bì cảm thấy một trận ớn lạnh, nàng bước nhanh theo đội ngũ đi vào trong động. Bên trong ánh sáng chói lóa, phảng phất như đang tiến vào một từ trường thật lớn, cả lục phủ ngũ tạng đều sưng phù hết lên. Cùng lúc đó, bên tai vang lên những tiếng kim loại va chạm vô cùng chói tai, rất khó chịu, giống như đang ngồi cạnh một cái máy trộn bê tông cỡ lớn. Trước mắt Bì Bì xuất hiện rất nhiều những chiếc bóng chồng lên nhau, có vô số chỉ tay từ bốn phương tám hướng đang duỗi tới nàng. Nàng đang đi thẳng, mắt thấy thế liền phải lui trở về, vậy nhưng những bóng người đó đã sớm sôi nổi mà lướt qua nàng rồi biến mất ở phía trước.
Nàng cắn môi, có chút sợ hãi, rảo nhanh bước chân về phía trước, bỗng nhiên bàn tay bị một người túm lại. Bì Bì dùng sức giật ra, nhưng vô dụng. Nàng cúi đầu nhìn xuống cánh tay kia, cảm thấy thập phần quen thuộc: Thon dài, trắng nõn, không tính là quá to, nhưng lực vô cùng lớn. Đó chính là bàn tay của Hạ Lan. Nàng định tâm lại, gắt gao mà nắm lấy nó. Trong nháy mắt, bên tai truyền đến thanh âm: "Bì Bì, chạy mau!"

Cánh tay kia kéo tuột nàng đi, tựa hồ như muốn mang nàng đến một nơi nào đó. Nàng theo bản năng cất bước chạy theo sau. Trong chốc lát, Bì Bì phát hiện Hạ Lan đã bế thốc mình lên cánh tay rồi vội vàng chạy thẳng nơi bình nguyên. Sau lưng một đạo cuồng phong thổi tới, đủ để khiến cho nàng trong nháy mắt đã bay khỏi mặt đất. Không biết vướng phải thứ gì, Bì Bì thiếu chút nữa ngã quăng ra, lại được Hạ Lan ôm chặt.

Bì Bì nằm gọn trong lòng ngực hắn, tiếp tục chạy về phía trước, "Tiểu Ba đâu?"

"Đang ở cương môn. Nơi này quá nguy hiểm, nó không thể ở lại đây."

"Như vậy sao được!" Bì Bì vừa nghe liền nóng nảy, "Ai sẽ cho nó ăn?"

"Đại chiến ở băng Đào Cốc, nguyên châu trên bầu trời đều bị nó ăn sạch. Dọc theo đường đi nó cái gì cũng không ăn, tinh thần đã tăng lên gấp trăm lần. Nhìn dáng vẻ của nó chắc hẳn trong vòng nửa năm đều không cần ăn gì nữa."

Nghe đến đó Bì Bì nhẹ nhàng thở ra, đưa mắt nhìn bốn phía; kỳ thật nói đây là bình nguyên, nhưng cũng không hẳn là bình nguyên. Trên mặt đất có rất nhiều thạch lệ phiến, còn có một ít nhánh cây bị gãy.... Giống như một nơi vừa mới bị một cơn bão cuốn qua vậy.

Bọn họ đang chạy đằng trước, phía sau cách khoảng năm mét, là Hạ Lan Huy đang ôm " Chim Thuỷ Tổ" cùng với Nguyên Khánh xách theo rương y cụ, phía sau nữa là Vĩnh Dã cùng Thẩm Song Thành, cuối cùng chính là đội ngũ Côn Lăng tộc cùng Sa Lan tộc đồng hành cùng những người đang chăm sóc người bệnh. Tốc độ vì thế càng thêm chậm.

Phía sau truyền đến tiếng quát. Sau đó xuất hiện một cái bóng xám đang đuổi theo. Rất nhanh cái bóng xám đó liền vượt qua Thẩm Song Thành. Bì Bì quay đầu nhìn lại, thì ra là Tu Ngư Giám. Trên mặt hắn là một luồng tà khí.

Vốn là Hạ Lan Huề nhân sự náo loạn lúc mọi người đang đi thông qua Hôi động đã lôi được Bì Bì tách ra, khiến cho Lang tộc bỗng dưng mất đi con tin quan trọng. Vĩnh Dã muốn ngăn Tu Ngư Giám lại liền bị một chưởng giáng xuống như vũ bão, mang theo mười phần công lực. Nếu không phải Thẩm Song Thành đúng lúc chém ra một kiếm khiến hắn phải thu tay lại, thiếu chút nữa Vĩnh Dã đã đầu lìa khỏi cổ.
"Đừng nhìn!"

Vạn Kiếp Yêu Em 3 | Nam Nhạn Bắc QuanNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ