Đã một tuần kể từ hôm đó...
Nhanh thật đấy, Marinette đút hai tay đã lạnh cóng của mình vào túi áo, đi bộ vòng quanh Paris. Đây đã trở thành một thói quen đối với cô. Mỗi buổi tối khi Marinette có thời gian rảnh thì cô sẽ thiết kế ra vài bộ trang phục hay học nhưng cô đang muốn tìm Chat. Nhưng hôm nay lại khác, cô tìm Chat noir với hình dạng Marinette.
Adrien cũng mất tích một cách lạ lùng, Gabriel Agreste - bố của anh cũng vận động đội lực lượng tìm kiếm.
Marinette nhìn món quà vẫn chưa đến được chủ nhân kia mà lòng nặng trĩu. Đã rất lâu rồi không có người bị Akuma hóa. Sở dĩ cô nói thế vì thường xuyên có một hoặc hai người bị Akuma hóa trong một tuần. Đó là chuyện tốt nhưng đối với Marinette lại thấy buồn...
Ladybug vẫn chưa gặp được mèo con của mình...Cô thậm chí còn chẳng thấy anh xem tin nhắn cô gửi. Mục tin nhắn đã lên tới hơn hàng trăm tin...
Marinette hít một hơi dài, cảm nhận được cái không khí lạnh dưới bầu trời Paris. Cô đang định đi tìm tiếp thì bỗng có một bàn tay vỗ vào vai cô
" Hi! Marinette! Lâu rồi không gặp!"
Marinette quay đầu lại và nhìn thấy Luka, ừ...Đã lâu không gặp.
" Chào Luka!" Marinette khách sáo nói
" Dạo này em thế nào?" Luka nhìn cô hỏi
" Cũng ổn thôi! Như bình thường mà!"
"...Em..." Luka nhíu mày nhìn Marinette rồi kéo cô đi vào công viên.
Anh ấy mua hai cốc Chocolate nóng, đưa cho cô một cốc rồi tiếp tục câu chuyện
" Anh đã nghe tin đồn về em rồi!"
" Tin đồn?" Marinette nhìn anh có vẻ hơi ngạc nhiên. Cô không nghĩ mình lại "nổi tiếng" đến vậy!
" Ừ...Tôi nghĩ em cũng đã biết! Nhưng dù sao thì tôi tin em không làm điều đó!" Luka mỉm cười, vỗ nhẹ lên vai cô như một lời an ủi.
" Cảm ơn đã tin tưởng! Luka!" Marinette nhìn anh, khách sáo.
" Em buồn thì có thể ôm tôi Marinette ạ!" Luka nhìn cô bằng ánh mắt ấm áp
Marinette lắc đầu hơi mỉm cười, cô gạt tay anh ra. Nhấp một hụp Chocolate nóng...
" Tôi không cảm thấy buồn bây giờ!"
Luka kinh ngạc nhìn cô bình thản như không, Marinette mà anh biết sẽ không lãnh đạm như vậy!
" Tôi biết em đang rất buồn! Em không cần phải giấu cảm xúc với tôi như vậy đâu!" Luka lo lắng nhìn cô
" Xin lỗi đã làm anh thất vọng nhưng bây giờ thì tôi không có cảm xúc ấy!" Marinette bây giờ quả thực không hề cảm thấy buồn, cô chỉ lo lắng cho Chat noir thôi!
" Marinette!" Luka bỗng nhiên ôm lấy cô
Marinette nhíu mày, hơi kinh ngạc nhìn anh.
" Luka? Anh làm sao vậy?"
" Tôi chỉ thấy thông cảm cho em!" Luka nhẹ nhàng nói
" Vậy sao? Vậy thì cảm ơn anh! Nhưng mà bây giờ tôi đang bận tìm một người! Liệu anh có thể bỏ tôi ra được không?" Marinette thật sự đang rất bận, cô thậm chí còn phải cắt bớt 1 tiếng để ngủ của mình để đi tìm Chat noir.
BẠN ĐANG ĐỌC
Without you [Miraculous]
Non-FictionSẽ như thế nào nếu như Paris không còn Ladybug? Sẽ như thế nào nếu Chat Noir không còn nàng bọ nhỏ ở bên cạnh? --- Marinette đã không thể kiềm chế cảm xúc của mình mà làm tổn thương Chat Noir. Anh ấy hẳn rất đau đớn... Từng ngày trôi qua, Marinette...