Chap 43: 5 years...

1.9K 255 11
                                    

5 năm có vẻ là một khoảng thời gian vô cùng dài.

Nhưng với những người như Marinette thì nó lại vô cùng ngắn.

Một vòng lặp vô hạn được lập ra, dựa sẵn trong đầu cô.

Sáng! Dậy từ 4h30'. Chạy 5 vòng quanh núi...

Thật sự thì lúc mới đầu tập luyện, một vòng còn không thể chạy nữa là... Nhưng thể lực cô tăng lên từng ngày, chạy 5 vòng quanh núi là chuyện nhỏ. Thậm chí còn vừa chạy vừa ngắm hoa cỏ cây cối.

Khi chạy xong thì về về ôn lại một số động tác võ thuật cơ bản mà Karenza dậy, vừa ôn vừa nấu ăn. Karenza huyến luyện cô vô cùng nghiêm khắc, gần như luôn muốn vắt kiệt sức cô. Đến khi thấy cô sắp không chịu nổi rồi mới để cho nghỉ một lát rồi lại bắt đầu tập tiếp.

" Karenza!! Cháu đã nấu xong rồi!! Bà còn định ngủ nướng đến khi nào vậy?" Sau nhiều năm chung sống, Marinette và Karenza luôn đối xử với nhau như hai người bạn nhưng cô lại cho rằng giống quan hệ chủ tớ hơn.

" Aizzz!! Mới có 6 giờ! Ta ngủ thêm một lúc nữa..." Karenza lười biếng phàn nàn

" Không được!! Karenza!! Bà đã hứa là hôm nay truyền thụ cho tôi quyển thứ 7 trong cái tập sách rách nát kia mà!!" Marinette tức giận

" Hmm... Mai đi..."

" Hơn một tuần rồi đấy!" Marinette nhếch mép

Marinette thở dài, suy nghĩ một lát rồi ghé đầu, thầm thì vào tai Karenza.

" Bánh quy hôm nay tôi làm với công thức mới... Phủ kín Chocolate... Và bà sẽ được ăn thoải mái a~~ Nhưng mà Karenza đại nhân lại không dậy... Phải chăng đĩa bánh thơm ngon này phải đổ đi hết? Hay là để cho Master Fu??" Marinette thấp giọng thì thầm, mỉm cười ranh mãnh

" Cháu không có ý uy hiếp đâu... Bà đừng hiểu nhầm!" Marinette nháy mắt

" MARINETTE!!! ĐỨNG LẠI CHO TA!! DÁM UY HIẾP TA HẢ!!"  Karenza bật dậy xổ một tràng tiếng trung ra chửi Marinette

" Bà không bắt được cháu đâu!" Marinette lè lưỡi, dùng tiếng Trung đáp lại bà

*In nghiêng là tiếng Trung nha!"

Dù sao cũng đã chuẩn bị hết đồ ăn ở nhà, Marinette lang thang trên núi. Đến đỉnh núi thì dừng lại, cô nhìn về phía bãi đất trống quen thuộc thì mỉm cười... Chỗ mình *chết* đây mà...

Rút ra một tờ giấy và cây bút chì, Marinette ngồi xuống gốc cây bắt đầu vẽ trang phục thiết kế. Đã hơn một tháng rồi cô chưa gọi điện cho Julie, không biết cô ấy thế nào rồi! Chắc đang vội sắp chết đây.

" Alo... Julie? " Marinette mở điện thoại, mấp máy môi

" MARINETTE!! Em trốn ở đâu rồi hả? Sao lại tắt máy?? Có biết một tháng qua chúng ta có bao nhiêu việc cần bàn bạc không?" Julie tức giận hét lên

" Xin lỗi! Xin lỗi nha!! Lần sau gặp em sẽ bồi chị bánh tự tay em làm a~~ " Marinette mỉm cười, ngọt giọng vuốt lông

" Hừ! Ba bịch mới hết giận!" Julie ra giá

" Năm bịch cũng được! Chị yên tâm!"

" Tuần sau chị đến Paris! Em ở đâu?" Julie ở đầu bên kia bắt đầu ghi chép

Without you [Miraculous]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ