những ngày trời không nắng

769 20 2
                                    


1.

Đã lâu, em và cô chưa nói được với nhau một câu hoàn chỉnh.

Mỹ Tâm hít một hơi thật sâu, đưa tay ấn ấn xoa xoa thái dương đau buốt của mình. Hơn 48 giờ đã trôi qua, buổi quay hình cho tvc quảng cáo sắp tới cũng dần dần hoàn thiện. Làm việc tập trung cao độ trong một thời gian dài như bòn rút hết sức lực của cô, tuy sắc mặt có chút kém nhưng tinh thần Mỹ Tâm vẫn luôn giữ ở mức tốt nhất. Cô cười khổ, cố lên cố lên thôi, sắp xong rồi.

Cơ thể mệt mỏi là thế, nhưng thứ chính làm cô chẳng yên, làm cô cứ quay cuồng cứ lo nghĩ, cứ bức rức cùng hoảng loạn không thể giải bày, là tim cô. Là chuyện tình cảm của bọn họ.

Thả toàn bộ cơ thể trên ghế sau xe, cô chẳng nói lời nào, mơ mơ màng màng mà nhìn ra khung cửa sổ. Đưa tay lấy điện thoại từ túi quần cầm lên tay, động tác nhấc điện thoại vô tình làm màn hình khoá hiện ra, mới 3 giờ sáng, à, và 0 tin nhắn. Ừm, vẫn vậy.

Cô nhướng mày, ngã đầu ra phía sau, nhắm chặt mắt, nhưng mãi cô chẳng ngủ được. Quanh đi quẩn lại trong đầu cô gái là việc đã hơn tháng nay, cô và em chưa nói được với nhau một câu hoàn chỉnh nào.

Em đi Nhật rồi, rất gấp và đã 3 tháng trôi qua, những cuộc gọi đã lâu chưa có, em và cô duy trì bằng mấy mẫu tin nhắn vụn vặt, đến một thời gian những dòng tin dừng hẳn. Cô còn nhớ, dòng tin cuối cùng bọn họ nhắn với nhau là từ em.

"Đừng uống nhiều quá."

Cô cười khổ. Biết làm sao được, đặc tính công việc của cả em và cô đều không cho phép bọn họ có nhiều thời gian dành cho nhau, cũng chẳng cho phép ai lơ là bỏ quên công việc. Nhưng cái quan trọng là người ta có thật lòng muốn liên lạc hay không mà thôi.

Trước đây, dù bận thế nào em cũng sẽ dành thật nhiều thật nhiều thời gian cho cô. Nhưng dạo này không phải vậy.

Dạo này, bọn họ ít liên lạc với nhau lắm, nhiều ngày nhiều ngày trôi qua, thật sự, tình cảm của bọn họ đã có một bước lùi, bọn họ có trục trặc. Chỉ là hai người họ chọn cách im lặng, tự cho bản thân thời gian để thông suốt, để nghĩ và để hiểu.

Không gặp gỡ, không cùng nói cười, không liên lạc, vậy có là đang yêu không? Cô quả quyết là có. Chỉ là...

Mỹ Tâm siết chặt lấy gấu áo khoác cỡ lớn, cô biết lý do em nhận job này. Cô biết lý do em muốn đi xa một thời gian là gì, cô cũng biết tại sao em đã lâu không gọi một cuộc gọi như trước đây em thường.

Bởi vì, bọn họ không hiểu được nhau.

Lần đầu tiên sau ngần ấy tháng ngày, hai người không thể tự gỡ rối mâu thuẫn.

Bọn họ chẳng phải là những người sẽ dùng lời lẽ để đả kích người khác, nhưng chuyện giữ mãi trong lòng rồi bùng nổ bằng ánh mắt, bằng cử chỉ, còn đau đớn hơn vạn lần.

Mỹ Tâm bốc điện thoại, nhấn phím một.

"Tít...tít...tít..."

Chuông đổ rồi, chỉ là chẳng ai nhận cả. Cô cười khổ, em chẳng nghe máy. Cứ như vậy đấy, ba tháng rồi.

nắng trên vai em này [ My Tam x MTP ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ