CHƯƠNG 11:
Tôi sững sờ nhìn bà ta, không thể nhớ rằng tôi biết một người phụ nữ trung niên như vậy.
"Cháu có phải con gái của Mộ Thành Đào ?" Bà ta hỏi.
Ngay khi nghe tên cha, tôi gật đầu lia lịa: "Là tôi, là tôi! Ông ấy là cha tôi!"
"Cha của cô đang ở trong trung tâm y tế của chúng tôi! Có quá nhiều người bị thương ở đây.Cần phải chuyển chỗ, ông ấy hiện ở bên kia đường. Ông bảo tôi đến, giúp ông ấy báo tin tức để các con ông ấy sẽ đến tìm ông.
Vẫn còn sống! Tôi nhanh chóng hỏi: "Cha tôi có ổn không?"
"Ông ấy bị thương, nhưng tinh thần vẫn ổn,đi đi đi,tôi dẫn cô đi xem." Người phụ nữ trung niên đưa tôi rời khỏi cửa.
Tôi đi theo cô ấy đến cửa và đột nhiên nghĩ ra điều gì đó và hỏi: "Làm thế nào để cô biết tôi là Mộng Tiểu Kiều?"
Nếu đó là một người lạ được cha tôi giao phó, thì đáng lẽ phải chưa bao giờ nhìn thấy tôi, làm thế nào cô có thể tìm thấy tôi chính xác như vậy.
"Cha của cô đã cho tôi xem ảnh trên thoại di động! Ông ấy nói rằng người đẹp nhất trong đám đông là con gái ông, nó đang cười rất xinh." Người phụ nữ trung niên nói với một nụ cười.
Tôi không hỏi gì thêm, vội vã đi theo bà ta sang đường bên cạnh.
Vừa đi ra đường, một mùi thơm kỳ lạ đột nhiên xộc vào mũi và miệng tôi ...
"A ... Thật sự rất đẹp ... Tôi muốn xâm chiếm cơ thể này, hương vị phải thật tuyệt vời ..."
"Ha ha... tôi rất tiếc, Quỷ Vương, tôi là phụ nữ, tôi không thể giúp ngài xâm chiếm cô ấy...ha ha."
"Tên họ Giang thật sự là tiện nghi... Tôi chỉ chậm có một ngày, chỉ kém duy nhất một ngày! Ta có thể gắn liền với cha của nàng ta chỉ một ngày, để lại những thứ của ta trong cơ thể nàng ta ..."
"Hiện tại cũng không muộn, Quỷ Vương, hãy dùng pháp thuật kéo cái linh thai chưa thành hình đó ra ngoài, và sau đó ngài sẽ dán được lên cơ thể cha của nàng ta."
"Không được ... lão già kia rõ ràng không tiếc mạng sống cũng muốn đem ta trục xuất ta ra ngoài ... ông ta thà chết cũng không chịu mặc cho nàng bộ hỉ phục mà ta mang tới."
Tôi nhắm mắt lại nghe bên tai thanh âm hai người họ đang nói chuyện với nhau, và tôi nghe thấy một trong số đó là giọng nam khàn khàn!
Đó là huyết hồng mặt quỷ!
Người phụ nữ kia là người phụ nữ trung niên đã lừa tôi vừa nãy.
Chẳng mấy chốc, tôi cảm thấy một đôi tay đang loay hoay cởi giày tôi ra.
"Tỉnh rồi thì đừng giả bộ." Người phụ nữ trung niên cười cười nói.
Tôi khẽ mở mắt ra, người trước mặt thiếu chút nữa hù chết tôi! Trước mặt chỉ có một người! Nửa bên mặt này là gương mặt của người phụ nữa trung niên, nửa còn lại dạ thịt phồng lên, chính là huyết hồng mặt quỷ!
Một nửa khuôn mặt của bà ta bị biến dạng bởi gương mặt ma quỷ, làn da mỏng gần như trong suốt, tựa hồ sẽ bị thứ ma quỷ kia phá nát bất cứ lúc nào!
Một cơn đau bụng truyền đến từ dạ dày khiến tôi nôn oẹ hai tiếng. Hỉ phục màu đỏ vốn được cho là cha tôi đã khoá lại và đôi giày thêu màu đỏ mà anh tôi từ chối nhận, với mùi bụi bặm, được bà ta cầm trên tay.
Người phụ nữ trung niên nhìn tôi cười toe toét : "Ngươi thật sự tốt số, mệnh thuần âm không sợ âm vật xâm nhập vào cơ thể, quả thực ngươi được sinh ra là để phục phụ người Âm."
"Các ngươi ... vì cái gì tại sao không đi tìm nữ quỷ?" Tôi nhìn vào bộ hỉ phục, có phải tôi phải kết minh hôn lần hai không?
Người phụ nữ trung niên sững sờ một lúc rồi cười khúc khích và nói: "Thật buồn cười, nếu như chỉ là muốn điên long đảo phượng khoái hoạt một phen, có rất nhiều nữ quỷ đang chờ muốn hầu hạ Quỷ Vương , nhưng muốn sinh con cho người âm? Chỉ có ngươi mệnh cách vô cùng tốt! Tất nhiên, phải để Quỷ Vương thưởng thức ! Chẳng qua là ...Cái tên họ Giang đã đến trước! "
Một mớ hỗn độn trong đầu, nói cách khác, đó là tôi không thể thoát khỏi số phận này ngay từ khi tôi được sinh ra?
Người phụ nữ trung niên đưa tay cởi quần áo của tôi, tay vừa túm lấy vạt áo của tôi bà ta đột nhiên hét lên, từ lòng bàn tay toát ra một đám khói đen.
Nửa gương mặt huyết hồng mặt quỷ ngay lập tức gào lên dữ dội: "Mau buông tay! Mau buông tay! Nàng ta có một cái gì đó trên cơ thể !!!"
Bàn tay của người phụ nữ trung niên dường như bị tróc vỏ, da thịt bên ngoài cháy đen nhìn rõ xương bên trong, huyết hồng mặt quỷ trên mặt bà ta đang dốc sức liều mạng giãy dụa, kéo người phụ nữ trung niên biến mất vào đám cây bạch nha ùm tùm.
Tôi đã rất sợ. Người đàn ông ma quỷ kia đã nói trước đó rằng huyết hồng mặt quỷ không dám chạm vào ngọc chương này. Đó dường như là sự thật.
"Giết cô ta! Giết cô ta! Cắt tay và chân của cô ta! Moi tử cung của cô ta! Tôi không thể có được nó, tôi cũng không thể để tên họ Giang kia đạt được" Huyết hồng mặt quỷ gằn lên từ trong cổ họng.
Tay và chân tôi bị trói chặt, tôi bất lực nhìn người phụ nữ trung niên mang theo con dao phay.
"Phanh !!"
Bên ngoài gian nhà bằng đất có một động tĩnh cực kì lớn, tựa hồ một vật thể gì đó lao đến đập vào khiến cả căn phòng rung động.
"Trận phá!" Người phụ nữ trung niên kêu lên một tiếng.
Huyết hồng mặt quỷ kia vừa nghe đến phá trận, lập tức điên cuồng dãy dụa xé nát nửa bên mặt của người phụ nữ trung niên, biến thành một đạo hắc ảnh phá tan mái ngói chạy mất.
Máu đen chảy ra. Tôi nhìn người phụ nữ trung niên trước mặt. Một nửa khuôn mặt bị xé nát như mảnh giấy, da đầu cũng bị xé toạc, một nửa được kéo ra để lộ hộp sọ trắng hếu.
"A !!!" Tôi quay đầu lại nhắm chặt hai mắt, cảnh tượng thật kinh khủng!
Máu chảy ra trong miệng 'ọc ọc', ba ta mạo hiểm lần nữa giơ con dao phay lên...
"Phanh !!" Một luồng khí khổng lồ phá tan ván cửa, ba ta bị văng đập đầu vào tường đất, tôi nghe thấy rõ tiếng xương vỡ vụn.
Khói bụi tan biến, một hắc tuấn mặt nạ quỷ xuất hiện trước mặt tôi. Tôi trên mặt tất cả đều là bụi bặm cùng với máu đen, vô cùng chật vật. Nhìn rõ ràng người đến là hắn, tôi nhịn không được khóc lên.
"Khóc gì mà khóc! Ngu ngốc như vậy còn tới chỗ này chạy loạn!" Hắn thấp giọng khiển trách.
Tay tôi nới lỏng dây buộc, hắn xoay người cúi xuống đem tôi nâng lên, đưa tay vẽ lên không trung một cái phù chú. Đầu ngón tay của hắn là màu trắng mang theo hàn khí, phù chú trên không trung bay tới thân thể người phụ nữ trung niên, khói đen bốc lên, rất nhanh toàn bộ cơ thể cùng quần áo lập tức biến mất.
"Anh ...vì cái gì anh lại ở chỗ này?" Tôi thấp giọng hỏi.
Hắn cười lạnh: "Em thử nói xem?"
Chẳng lẽ là ... tới cứu tôi?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu tôi, ngay lập tức bị lời của hắn ta dội một chậu nước lạnh.
"Bảy ngày chi kì, hôm nay là ngày cuối cùng. Bỏ lỡ canh giờ liền thất bại trong gang tấc. Em nói tôi vì cái gì ở đây?" Hắn hừ lạnh một tiếng.
Bảy ngày ... tôi cười khổ, nhếch miệng, hóa ra là hoàn thành nhiệm vụ. Hắn ta giày vò tôi sáu đêm, vì chất bôi trơn tối qua, phản ứng của cơ thể tôi mới thập phần khoa trương.
Vừa mới xuất hiện một tia tình cảm, bị hắn lương bạc đả kích liền mất sạch. Hắn ta chỉ đến để có thể đúng hạn "hoàn thành" chuyện của hắn.
Vừa rồi phá tan tành pháp trận, là chiếc xe của anh trai tôi . Tôi không biết hắn với anh trai tôi sao lại ở cùng một chỗ. Chỉ biết rằng hắn ném tôi vào ghế sau xe và nói với anh tôi: "Tôi sử dụng xe một chút."
Toàn bộ chiếc xe ngay lập tức bị pháp trận kết giới bao quanh. Tôi nằm trên ghế sau của chiếc xe, cảm nhận được rằng hắn ta cởi quần áo bụi bặm của tôi, sau đó hạ thân tiến vào ...
Khó khăn! Hắn có chút bất mãn: "Tối qua không phải còn cuốn lấy tôi sao? Còâõmn cảm ẩm ướt như vậy... Như thế nào hôm nay lại cứng ngắc?"
Tôi đưa tay lên che đôi mắt đẫm lệ ,tôi không muốn nhìn thấy hắn ta. Dù sao, tế phẩm cũng tốt,công cụ cũng tốt. Tôi hy vọng rằng sau buổi tối này, tôi sẽ có thể kết thúc.....
YOU ARE READING
Minh Hôn Thê Tử
HorrorTác phẩm: Minh hôn thê tử Tác giả: Hiện Tự Như Diện -------------- Minh phu hung mãnh Thất dạ triền miên Linh thai âm kết Ly long huyết giới... Tôi tên là Tiểu Kiều, Mộng Tiểu Kiều, ái nữ của Mộng gia và cũng là vật tế lễ... Năm 16 tuổi, tôi đ...