Busan - 5

5.5K 556 50
                                    

"Chào cô ạ."

Jimin mở lời ngay sau khi người ở đầu bên kia bắt máy, không muốn lãng phí quá nhiều thời gian. Đã khá lâu từ khi Jimin nói chuyện với Hyunjung, họ hầu như chỉ tìm tới nhau khi có chuyện quan trọng liên quan đến Jungkook.

"Chào Jimin, con nhận được chuyển phát chưa?" Một người phụ nữ trung niên với chất giọng êm tai nhẹ nhàng cất tiếng nói.

"Dạ rồi ạ. Con gọi để báo với cô là giấy tờ hợp lệ cả rồi, sau này mình làm việc với Nhà trường sẽ thuận tiện hơn nhiều." Jimin không cảm xúc mà giải thích, trên tay anh là tờ giấy uỷ quyền mà anh nhờ trường Jungkook hỗ trợ, đã được Hyunjung ký tên và công chứng đầy đủ.

"Vậy tốt quá. Cám ơn con nhé, Jimin!" Hyunjung nhẹ giọng.

"Thế thôi ạ, con cám ơn cô. Cô và gia đình giữ gìn sức khoẻ ạ."

"Con và Jungkookie cũng vậy, nhắn với nó là cô nhớ nó lắm nhé."

"Vâng."

Jimin thở ra một hơi sau khi ngắt cuộc gọi. Tất cả chỉ tốn vỏn vẹn ba ngày: gửi đơn đến Hyunjung ở Seoul, nhờ cô ấy xử lý giấy tờ và chuyển trở lại đây. Với một vẻ vô cùng niềm nở và nhiệt tình, Hyunjung đã giúp anh làm xong giấy uỷ quyền để nộp cho Nhà trường. Và từ giờ anh có thể tự tay ký tá, quyết định cho những việc liên quan đến học tập của Jungkook. Hyunjung vẫn dịu dàng và nhiệt tình như vậy, nhưng chẳng lẽ Jimin lại không biết lí do đằng sau việc đó. Cô ấy đang rất hạnh phúc với gia đình mới của mình cùng người đàn ông cô tái hôn năm ngoái, biến ngôi nhà tại Seoul thành một nơi mà Jungkook và Taehyung chẳng thể nào trở về sống một cách tự nhiên.

Thật nực cười khi hồi còn ly thân, Taehyung và Jungkook đã ở với bố, và lúc sau ly hôn lại đến cùng mẹ. Cả hai người họ đều cư xử đầy ái ngại bên hai đứa con, và có thể đó cũng là lí do Taehyung cùng Jungkook đã chọn một con đường khác thay vì cố gắng bồi đắp lại mái ấm đã vỡ tan của bố mẹ.

Jimin không bao giờ bình luận về chuyện gia đình Jungkook trước mặt cậu, nhưng anh luôn biết cậu nghĩ gì và cảm thấy như thế nào. Có thể vì anh từng nghe Taehyung tâm sự nhiều, cũng có thể vì anh đơn giản là đã ở bên Jungkook quá lâu. Jungkook đối diện với việc mẹ mình sẽ càng ít can thiệp vào cuộc sống mình hơn thì chẳng có ý kiến gì cả.

Jimin không thể nào có cảm tình với việc Hyunjung dễ dàng từ bỏ cố gắng mà giao con trai cho một người bạn của nó, thế nhưng một phần xấu xa nào đó trong anh lại đôi chút thấy thoả mãn. Cuộc sống của Jungkook, ngày một thu bé lại quanh một mình anh. Anh muốn cậu bé lớn lên, muốn cậu bé trưởng thành và mở rộng giao thiệp, nhưng lại không nỡ để cậu bớt dựa dẫm vào mình.

Giữa dòng suy nghĩ miên man của Jimin, một khối nhiệt lượng quen thuộc lại áp lên lưng anh. Jungkook ôm lấy anh từ sau lưng, tay quấn quanh eo anh và chiếc cằm đặt lên hõm vai mảnh gầy.

"Hyung," Jungkook thì thầm, giọng còn khản như chưa đẫy giấc ngủ trưa. "Đi chưa anh?"

"Súc miệng chưa?" Jimin không đáp mà hỏi ngược lại. Jungkook sẽ không đánh răng sau khi ngủ giữa ngày mà lại có thói quen dùng nước súc miệng, vừa cho hơi thở thơm mát hơn, vừa giúp mình tỉnh táo đôi chút.

NO MATTER HOW FAR I GO (I NEVER LEFT) | KOOKMIN FANFICTIONNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ