Chương 10 : Nhiệm vụ

804 50 16
                                    

Nới lỏng cà vạt sau một ngày dài trong công ty. Ném chìa khóa xe cho người làm lái vào tầng hầm. Dửng dưng bước vào trong nhà. Vương Tuấn Khải không quên liếc mắt xung quanh một vòng. Ngôi nhà có chút trống vắng thì phải. Cởi nút áo trên cổ tay. Nhìn Lam Vị Y đang cẩn thận lau tới lau lui chiếc đàn piano. Nhịn không được mà lên tiếng : " Vị Y? "

" Dạ thiếu gia? "

" Cậu chủ của cô đâu? "

" Ờm... Đi chơi rồi. "

" Ở đâu? "

" Sao em biết. Với lại thiếu gia đi với người khác được thì cậu chủ cũng có thể đi chứ!!! "

Cũng không rõ ba anh đem cô người hầu này từ đâu mà đến. Hết lòng ra sức bảo vệ Vương Nguyên đến như vậy. Anh ngày càng khó chịu. Đi đến phòng bếp tự mình rót một ly nước lọc. Nhắm đến một người hầu khác trong nhà : " Dì... Dì biết Vương Nguyên đi đâu chứ? "

" À. Khi sáng Lam Vị Y và vậu ấy có thu xếp hành lí. Nghe đâu cậu chủ dọn đến ký túc xá của trường học. "

" Cái Gì? "

Để mạnh ly nước xuống bàn. Nghiến răng từng đợt. Không phải cậu đang cố ý làm anh khó xử đấy chứ... Thu nhỏ ánh mắt thạch anh của anh lại. Quay lại ra cửa giành chiếc chìa khóa từ trong tay nam thanh niên đang chuẩn bị lái xe đi. Hơi ấm trên ghế còn vương thì anh đã tiếp tục ngồi vào. Cứ như vậy mà lái xe đi. Tìm đến học viện của cậu...

Vương Nguyên nơi ký túc xá tận hưởng thú vui tao nhã của mình. Cảm thấy cuộc sống như thế này mới thật sự thoải mái. Một bên là một ly trà lạnh. Bên còn lại là những quyển sách thuộc chủ đề âm nhạc. Cậu không hẳn là một mọt sách. Chỉ là muốn phổ cập thêm kiến thức âm nhạc cho mình. Dù không được đem ước mơ vươn tầm thế giới. Thì cũng không để bản thân thất vọng.

Từ Bạch Ngôn đã ra ngoài từ sớm. Chỉ muốn tìm chút gì đó đem về ký túc xá để cả ba người cùng ăn. Nhưng chủ yếu chính là muốn để bản thân một mình một khoảng thời gian yên bình đã.

Cậu thừa nhận là cậu có tình cảm với Học trưởng. Từ năm học thứ hai thì đã có cảm giác như vậy. Không lâu sau Thiên Minh chuyển đến ký túc xá trường. Không hiểu sao lại chuyển đến ngay phòng của cậu. Thế là mỗi ngàu đoạn tình cảm ấy một lớn. Lớn đến mức những hành động của anh đối với Vương Nguyên hôm nay cũng đủ làm cậu để tâm.

Quẹt thẻ sinh viên ở cổng ký túc xá. Cậu mơ màng liếc mắt qua người bên cạnh. Có chút quen mắt. Cậu mon men đến gần. Cố gắng quan sát kĩ một chút.

Vương Tuấn Khải đã đến từ sớm. Bỏ ra vài phút chờ đợi bảo an kiểm tra thì đã dần mất kiên nhẫn. Đập tay lên cửa sổ mà quát lớn : " Chỉ đơn thuần tìm tên của một người lại lâu đến như vậy sao? "

" Cả một ký túc xá. Ít nhất cũng cho tôi mười phút để kiểm tra chứ. "

" Tôi không có nhiều thời gian. Phiền ông nhanh một chút. "

" Vương... Tuấn Khải? "

Tiểu Ngôn dễ dàng nhận ra anh trong giây lát vì ít nhiều cũng đã từng chạm mặt cách đây không lâu. Anh không phải là đến đây tìm Vương Nguyên đấy chứ?

[Fanfic][ Khải Nguyên ] Hồi Ức Hôn NhânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ