52| Goodbye

259 25 0
                                    

Conrad đã dùng 2 tiếng để vẽ nên phong cảnh của khu rừng đằng sau nhà. Cậu tỏ vẻ rất hài lòng, đặt cây cọ xuống và ngắm nhìn thành quả của mình.

- Có vẻ là cậu có cảm hứng rồi nhỉ?_ Em ngồi dưới bãi cỏ bên cạnh cậu, không buồn rời mắt khỏi quyển sách mình yêu thích, vừa hỏi cậu.

- Hừm, tranh phong cảnh không là điểm mạnh của tôi.

" Như tôi sẽ tin cậu đấy!"
Audrey liền đảo mắt khinh khỉnh.

Conrad mỉm cười, nhưng rồi cậu chợt nhận ra mình vừa làm gì. Cậu đã cười sao? Một nụ cười không mưu toan hay giết người mà chỉ là một nụ cười của sự hài lòng?

Cậu quay sang bên cạnh, Audrey không thèm nhìn lấy cậu dù chỉ một cái, nhưng đó không phải là cái Conrad để ý, mà là mái tóc vàng của em. Nó như là những sợi chỉ vàng lấp lánh, ôi cậu thật muốn chạm vào chúng.

- Hình như tôi chú ý thấy cậu ít khi buộc tóc lên nhỉ?

- Đôi lúc ở nhà tôi sẽ buộc tóc lên, nhưng tôi không biết tạo kiểu tóc như thế nào cả.

- Vậy để tôi giúp cậu buộc tóc nhé? Tôi nghĩ tôi có thể làm được.

- Tùy cậu, đừng làm nó trở nên tức cười là được.

Conrad gật đầu, được sự đồng ý của em, cậu chạm vào mái tóc em, nâng niu lấy nó như một món đồ quý giá và bắt đầu suy nghĩ về kiểu tóc phù hợp với em. Audrey chẳng buồn bận tâm đến người con trai sau lưng sẽ làm rối tung mái tóc của mình kiểu gì.

Nhưng kinh ngạc thay, Conrad đã rất chuyên nghiệp thắt bím cho mái tóc của em.

- Cả 2 đang làm gì vậy?

Hắn bước ra, trên tay cầm bình tưới cây làm bằng nhôm, hỏi cả 2 bằng chất giọng trầm cố đè nén cảm xúc.

Audrey bây giờ mới ngẩng đầu lên, em mỉm cười, để lộ hàm răng trắng đều và thẳng tắp.

- Conrad đang tạo kiểu tóc cho em.

Conrad ngẩng đầu lên, cậu chỉ nhếch mép, lại tiếp tục chăm chú thắt bím cho em. Hắn không biết ý nghĩa hành động của con trai mình là gì. Đang cố ý trêu chọc cha mình sao?

Đúng là hắn nên dạy em, phải tránh xa những thằng con trai, nhưng còn đây là con trai hắn nữa. Thật tức chết mà!

- Xong rồi đấy!_ Conrad reo lên

Em đưa tay sờ sờ mái tóc mình, cảm thấy rất là thích nó.

- Em như thế nào hả, ngài Tom?

Hắn kinh ngạc, trông em rất gọn gàng và ánh lên vẻ tinh nghịch của tuổi 16 trẻ con. Hắn quay đi, không muốn trả lời vì nếu trả lời lại, thì giống như đã ngầm thừa nhận mối quan hệ giữa hắn và em trước mặt con trai mình. Có lẽ bởi vì hành động đó của hắn, cảm xúc em chợt chùn xuống.

...

Tối đến, em và Conrad cùng nhau rửa chén, thật ra là Conrad làm, còn em đứng ở bên cạnh ăn ngon lành cây kem bạc hà.

- Cậu thích kem bạc hà sao?_ Conrad tò mò

- Tôi thích kem socola, nhưng bạc hà không tệ.

𝑩𝒍𝒖𝒆 𝑩𝒖𝒕𝒕𝒆𝒓𝒇𝒍𝒚 ||✔️Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ