Audrey ném cái thân thể bốc mùi này vào cốp xe bán tải mà gã David đậu gần đó. Em tự nhận bản thân mình không biết lái xe, nhưng sau một hồi loay hoay với việc tránh tông người khác khi quay đầu xe, em cũng có thể điều khiển chiếc xe tải đi xuyên qua khu rừng.
Xe dừng lại tại một địa điểm xa lạ giữa cánh rừng hoang vu, chỉ có cây làm bầu bạn. Em chẳng buồn bận tâm tiếng con cú kêu hay gió thổi xào xạc mang âm thanh ghê rợn.
Em mở cốp xe ra, nặng nhọc lôi cái thân xác tàn này xuống mặt đất, chật vật mở được cái hầm gần đó từng là hầm trú bom nay đã bị bỏ hoang, ném gã vào trong căn hầm đó.
Căn hầm này được em tìm thấy khi đi dạo vòng quanh gần đó lúc chờ hắn. Em phát hiện ra nó nhưng em không báo cho hắn biết mà là giữ bí mật cho riêng mình. Đã 8 năm trôi qua, ngày nào em cũng nghĩ đến việc trả thù này.
Căn hầm bốc mùi đất ẩm, nóng bức đến nghẹt thở, không có một không khí nào có thể lọt vào.
Em trói chính cha mình vào chiếc ghế gỗ. Em muốn gã ta phải trải qua những gì em đã trải qua. Nỗi đau đớn tột cùng, sự tuyệt vọng không ai cứu.
"Chát"
Một tiếng tát chói chang vang khắp cả căn hằm. Em tát thật mạnh vào mặt gã, đánh thức gã dậy.
Gã lờ mờ mở con mắt mình ra, khung cảnh từ mờ mờ hiện lên rõ dần dần. Đầu óc gã choáng váng với vết thương trên đầu không ngừng chảy ra, nhưng gã không thèm quan tâm mà chỉ quan tâm đến con người trước mặt.
- Mày! Mày nghĩ mày đang làm gì?
Gã vừa tỉnh dậy liền thét lên, không ngừng giãy dụa như một con thú hoang bị nhốt.
Đôi mắt xanh biển của em khẽ lay động, tựa như muốn nhìn xuyên thấu hắn. Em chỉ bỡn cợt nhếch môi.
- Trả thù chứ còn làm gì nữa. Ông có bao giờ cảm nhận được những nỗi đau mà tôi phải chịu?
- Mày không thể làm vậy! Tao chính là cha mày!!!_ Gã trở nên điên cuồng, không ngừng lắc lư trên ghế
"Chát"
Em lại nhẫn tâm tặng thêm một cú tát vào mặt gã khiến gã choáng váng.
- Cái cú tát đó chỉ là sự khởi đầu mà thôi. Ông đã từng tát tôi như thế, ông không nhớ sao?_ Em lạnh nhạt nói - Nó rất đau, đúng không?
- Mày... mày nghĩ việc hành hạ tao sẽ khiến mày thỏa mãn sao?
- Coi kìa, sắp chết đến nơi mà vẫn còn nói những lời bẩn thỉu. Tại sao vậy chứ? Chúng ta không phải cha con sao? Sao ông có thể hành hạ chính con gái ruột của mình?
Em thốt ra những lời mà em đã muốn nói tự rất lâu.
- Mày chỉ là một nỗi gánh nặng! Một con điếm!_ Gã hét lên - Y chang như con mẹ mày!
Thân thể em tức giận đến mức run rẩy. Em thật sự chỉ muốn bóp cổ chết gã nhưng vẫn chưa đến lúc.
- Mày không dám giết tao đâu, vì tao chính là cha mày! Đó là điều không thể chối cãi. Phải không, con gái yêu dấu?

BẠN ĐANG ĐỌC
𝑩𝒍𝒖𝒆 𝑩𝒖𝒕𝒕𝒆𝒓𝒇𝒍𝒚 ||✔️
Roman d'amourWritten by: Alexandra Eve Thể loại: Kinh dị, lãng mạn, dark love, sát nhân, nam chiếm hữu Tình trạng: Full Giới thiệu nội dung: Audrey bé bỏng từ nhỏ mẹ mất, bị cha cùng ả bạn gái của cha bạo hành rồi vứt xác vào rừng. Tại nơi đó, em được hắn - một...