Ngay tối hôm đó, cô ấy đã giúp nó đi bệnh viện để chụp chiếu lại phần xương ngã. Khá nghiêm trọng, tay nó chỉ bị phần mềm, nhưng chân phải thì bị rạn xương. Nó rất lo lắng, vì nó còn đi làm và đi học ở rất xa. Cũng không có bạn cùng đường.
- Đấy, đi đứng thế! - Cô ấy thanh toán tiền chuẩn bị đưa nó về nói giọng trách móc.
- Bạn thân, bạn có biết....- Nó giở trò nịnh bợ thì bị cô chặn lại.
- Được rồi, mai về nhà tôi. Tôi chở đi học. - Cô ấy nói luôn.
- Cô.....cũng tâm lý và hiểu chuyện như 2 người trước vậy! - Nó có chút khó ta nói. Nhưng nó cũng thấy có chút thoải mái từ người phụ nữ này.
- Yên tâm đi, tôi ở như này tới già mà. Không lo. - Cô ấy cười lên nói.
- Niềm vui sẽ đến không muộn thì sớm, nay mai tình yêu nó vồ cô chạy không kịp đâu! - Nó nghĩ ngợi nói.
- Giờ về nhà nhé! Mệt không? - Cô ấy xoay nhẹ gương xe nhìn nó nói.
- Đi xe máy thích nhỉ, mát! - Nó với gương mặt tật hưởng nói.
- À sắp tới chắc không đi làm nữa gì? Ở nhà tôi rèn cho ra ngô ra khoai! - Cô ấy ngả lưng ra phía sau châm người nó nói.
- Không em bận lắm, mà lương tháng cô bao nhiêu thế? - Ty bất ngờ hỏi
- Khoảng gần 10 triệu, sao? - Cô ấy áng chừng nói
- Thấy cô từ hôm gặp tới giờ chưa mặc chùng cái bộ nào cả, toàn mặc váy. Mỗi ngày một cái! - Nó cười nói nhẹ.
- À, tôi thích cuộc sống đơn giản như này thôi, không cần cao sang. Có bao nhiêu tiêu bấy nhiêu. Cũng không quá tính toán! - Cô nói rồi nhẹ cầm tay tôi lên đặt lên phía eo của mình.
- Eo, béo thế! - Nó cố tình đùa rồi rụt tay lại.
- Xuống xe! - Cô ấy gắt lên nói.
- Hi, chào câu! Thương cậu quá! - Nó lại giở giọng thảo mai.
- Thôi thôi. À tới nay tôi ngủ với em nhé? Để khi nào em đi vệ sinh hay sao còn biết đường.- Cô ấy nhẹ vuốt đùi tôi nói.
- Không sao đâu, em đau mà. Nhỡ cô nằm hỗn đạp lên chân đau em sợ lắm! Kkk - Nó nói rồi cười khoái chí.
- Đừng từ chối, mà em hãy kêu lên ai thương em như tôi không? - Cô ấy cười theo nói.
- Đừng làm gì là được! - Ty nhẹ nói. Giọng dứt khoát.
- Chắc tôi cần! - Cô ấy quay sang nói.
- Sin lũi được chưa? Em sai, em luôn sai được chưa? - Nó lải nhải nói.
- Hmm- Cô ấy đẩy ra nhắc nhở nó.
- Thủy, à cô Thủy này, cô có nghĩ em gặp được cô ấy là sai, em gặp cô cũng là sai không? - Ty bỗng chậm chạp hỏi. Trong đầu nó có những suy nghĩ vu vơ.
- Không, Lanh ạ. Bất cứ người nào em gặp chính là người em cần gặp. Bất cứ điều gì sảy ra cũng chính là điều nên xảy ra. Trong mỗi khoảnh khắc, mọi sự đều bắt đắt đầu vào đúng thời điểm. Và.....những gì đã qua, cho qua! - Cô ấy giọng trầm xuống nói.
BẠN ĐANG ĐỌC
Tôi yêu em..! ( Cái Giá Của Sự Tự Do)
Kurzgeschichten(Tự viết) (Học đường) (Bách hợp) *Lưu ý: Truyện không nhằm xúc phạm hay bôi nhọ, công kích bất kì cá nhân hay tập thể nào cũng như ngành giáo dục Tình cảm giáo viên với học trò nếu quá giới hạn thì sao nhỉ? Cuộc sống của một kẻ tự do, được cho quyền...