Lưu Vũ nhìn thoáng qua đồng hồ, đã hơn hai mươi phút rồi, sao Nguyên Nhi vẫn chưa đến nhỉ? Hay là em ấy chưa đọc được tin nhắn của mình?
Cậu thấy hơi nghi hoặc, liền thử liên lạc với Trương Gia Nguyên, gọi hai cuộc liên tiếp nhưng không thấy bắt máy. Cậu sợ xảy ra chuyện lại đi vòng về sau sân khấu.
Đúng lúc câu lạc bộ kịch đang kéo nhau đi ăn khuya. Lưu Vũ tiến đến hỏi thì ai nấy đều bảo Trương Gia Nguyên đã thay đồ xong từ lâu rồi, còn cầm theo một bó hoa trông đắt đỏ lắm.
Tối nay Lâm Mặc phải làm thêm nên đã rời đi từ trước, không có cậu ấy ở đây, nên Lưu Vũ cũng không tiện hỏi quá nhiều.
Cậu đành quay lại địa điểm hẹn nhau lúc nãy, sợ Trương Gia Nguyên đến tìm nhưng không thấy mình rồi chạy loạn.
Lưu Vũ đang đứng ở góc phải khán đài, giờ cũng đã hơn 10 giờ đêm, sân vận động chỉ còn một nhóm người đang tụ tập chơi ma sói, ánh đèn flash cứ chớp nhoáng trong đêm.
Cậu chán nản ngồi xổm xuống nghịch mấy viên sỏi dưới chân, thi thoảng lại nhìn điện thoại.
Cho đến khi trời đổ xuống cơn mưa.
Mấy ngày nay diễn ra tuần lễ văn hóa, thời tiết vô cùng thuận lợi, ấy vậy mà vừa mới kết thúc, trời đã mưa xối xả.
Lưu Vũ chưa bao giờ thấy mình xui xẻo và chật vật như lúc này.
Bởi vì địa điểm tổ chức là sân vận động, sân khấu thì lộ thiên, nên cuối cùng cậu đành phải chạy sang tòa nhà bên cạnh trú mưa.
Thế nhưng bởi vì sân vận động rất rộng, nên đến khi cậu đứng dưới mái hiên thì cũng đã gần như ướt hết cả người.
Lưu Vũ nhìn lên bầu trời tối đen như mực, nghe tiếng mưa ngày một lớn, ngay cả ánh sáng từ mấy cột đèn trong trường cũng trở nên yếu ớt trong làn mưa mù mịt.
Cậu bỗng cảm thấy vừa lo lắng, vừa sợ hãi.
Cậu thử gọi cho Trương Gia Nguyên một lần nữa, nhưng đầu bên kia chỉ truyền lại những tiếng tút dài vô vọng.
Em ấy không tắt, cũng không nghe điện thoại, vậy em ấy giờ đang ở đâu?
Lưu Vũ chợt nhớ lại ban nãy mấy người trong câu lạc bộ kịch đã nói, Trương Gia Nguyên ôm một bó hoa chạy đi, mặt mũi trông hớn hở lắm.
Cộng thêm câu nói ban sáng của em ấy...
Chẳng lẽ em ấy đi tỏ tình? Em ấy tỏ tình xong với Châu Kha Vũ, rồi bỏ quên mình ở đây?
Lưu Vũ càng nghĩ càng cảm thấy tủi thân, song, nỗi lo âu vẫn chiếm cứ toàn bộ tâm trí cậu, sai khiến cậu mở điện thoại và gọi cho Châu Kha Vũ.
Bên kia, Châu Kha Vũ đang ngồi trong xe ô tô của mình, đậu ngay ngoài cổng trường. Trong tay hắn là một bó hồng đỏ thắm, được gói vô cùng kỳ công, nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể phát hiện ra một góc bó hồng đã nhàu nát, giống như bị ai đó tức giận ném mạnh xuống đất.
99 bông.
Châu Kha Vũ khẽ cong môi mỉm cười, nhìn màn mưa ngoài cửa kính.
Mèo nhỏ chắc hẳn sốt ruột lắm rồi, không biết có tủi thân phát khóc không nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BFZY] Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu Sa
FanfictionTên chuyện: Bạch Nguyệt Quang và Nốt Chu Sa Tác giả: Rittou Hime CP chính: Bạo Phong Châu Vũ Bùng binh YuanYuZhou (Trương Gia Nguyên x Lưu Vũ x Châu Kha Vũ) Tag: ABO, vườn trường, cưới trước yêu sau... Description: Trong lòng mỗi người đều có một b...