Chương 7

1.6K 242 21
                                    

Lưu Chính Anh mở cửa bước vào lúc Lưu Vũ đang lim dim sắp ngủ.

"Mẹ..." Lưu Vũ đang định ngồi dậy lại bị bà ấn vào ổ chăn, khóe môi luôn cứng đờ nghiêm nghị giờ đây hơi trùng xuống.

Bà ngồi xuống bên cạnh giường, "Tiểu Vũ, mai đi cùng ta đến bệnh viện kiểm tra tổng thể."

"Dạ." Lưu Vũ ngoan ngoãn cúi đầu, sau đó lại lên tiếng an ủi bà, "Chỉ là rối loạn tin tức tố thôi, bác sĩ nói uống thuốc có thể khỏi, mẹ đừng lo lắng."

"Bác sĩ nói có thể ổn định bằng thuốc, nhưng không phải phương án lâu dài." Lưu Chính Anh nghiêm túc sửa lại. Thực tế bác sĩ còn nhấn mạnh với bà, dùng thuốc liên tục có thể không tốt cho sức khỏe tinh thần và ảnh hưởng đến khả năng mang thai của Omega.

"Con đã nói chuyện với Châu Kha Vũ chưa?"

Lưu Vũ hiểu dụng ý của bà.

Quả thật trong đầu cậu từng xuất hiện suy nghĩ chia rẽ Trương Gia Nguyên và Châu Kha Vũ, sau cùng cảm thấy ý tưởng này không khác gì lấy đá đập chân mình.

Có lẽ Châu Kha Vũ cũng vì lý do nào đó nên mới đồng ý tiếp xúc với cậu, hơn nữa, tính tình hắn cũng không hề đáng ghét như Lưu Vũ đã tưởng. Cậu và Châu Kha Vũ vẫn cần một buổi nói chuyện chính thức về vấn đề này.

Cả hai đã không xuất phát từ tình yêu, sao lại phải cưỡng cầu, sao lại phải cố gắng chắp vá?

Lưu Vũ thành thật trả lời, "Mẹ, quả thật cậu ấy là đối tượng không tệ để kết bạn, nhưng muốn phát triển thành tình yêu thì không có khả năng đâu ạ."

Lưu Chính Anh vẫn chưa hết hy vọng, dù sao bà tin vào số liệu hơn là tình cảm, "Hay con cứ thử chấp nhận cậu ta đi, tình cảm có thể bồi dưỡng sau."

Vấn đề không phải con chấp nhận hay không, mà là người ta cũng đâu có tình cảm với con?

Thấy mặt mũi Lưu Vũ thật sự khó coi, trong mắt lộ ra vẻ bất lực, Lưu Chính Anh lại thở dài, "Tiểu Vũ, ta thiếu con và Tiểu Chương một mái ấm gia đình thật sự."

"Kể từ khi cha con qua đời, ta bắt đầu sợ hãi trở về nhà, công việc trở thành cây cọc gỗ cứu mạng ta giữa dòng nước xoáy." Bà dừng lại một chút, nắm bàn tay nhỏ của Lưu Vũ, "Đến khi những đứa con của ta đã trưởng thành thì ta lại bắt đầu muốn bù đắp cho chúng."

Trên mặt bà không nén nổi vẻ mỏi mệt và buồn bã. Lưu Vũ không nhịn được, nghẹn ngào gọi một tiếng "mẹ".

"Ta đã hỏi bác sĩ rồi, Alpha càng xứng đôi thì càng dễ dàng giúp con điều hoà tin tức tố. Hơn nữa tình trạng của con chỉ cần tiếp xúc thường xuyên là ổn, còn đánh dấu là phương pháp trị dứt điểm."

"Nếu con không thích Châu Kha Vũ, ta sẽ tìm người khác, không thể để ảnh hưởng đến sức khoẻ."

Lưu Vũ biết mẹ mình đã quyết định thì không ai có thể lung lay được bà. Rất có thể ngay ngày mai, đứng trước mặt cậu sẽ là mười người có tin tức tố phù hợp nhất với mình.

Lưu Vũ đau đầu không thôi, thầm nghĩ, thôi kéo dài được bao nhiêu thì hay bấy nhiêu, cậu cũng không đủ can đảm để làm loại chuyện xấu hổ như vậy với bất kỳ ai.

[BFZY] Bạch Nguyệt Quang Và Nốt Chu SaNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ