24. Chỉ cần là em

4.2K 345 45
                                    

Nghe vị chuyên gia ấy nói chuyện một hồi làm Văn Toàn cũng mệt mỏi mà nằm hẳn xuống giường. Thôi thì cũng đã có đáp án cho riêng mình rồi nên cũng không cần dây dưa nghe tư vấn làm gì nữa, trước khi thoát web cậu cũng không quên chào tạm biệt bạn chuyên gia dễ thương kia, đầu dây bên kia cũng chào lại và không quên chúc cậu một ngày tốt lành.

Văn Toàn thở phào định cất laptop rồi đi xuống bếp tìm gì đó ăn

- Em đang làm gì vậy?

Bỗng một giọng nói trầm ấm vang lên tai cậu như là rất gần. Văn Toàn giật mình quay sang thấy Ngọc Hải đã phóng qua đây từ khi nào lại còn đang ngồi trên giường cùng cậu, nhất thời hốt hoảng cậu thẳng chân đạp anh một phát rớt xuống giường một cách đầy đau đớn.

-Anh sang đây khi nào vậy?

Ngọc Hải xoa xoa vai cất giọng nói một cách khó nhọc:

- Em có nhất thiết phải đạp anh xuống giường vậy không?

- Em xin lỗi...- Văn Toàn ái nái nhìn người dưới kia - Tại em giật mình thôi!

- Giật mình thì có quyền thô bạo vậy ấy hả?

Nhìn vẻ đau đớn của người kia nãy giờ vẫn còn đang xoa xoa bả vai, Văn Toàn lo lắng ngập ngừng hỏi:

- Anh không sao chứ?

- Đau quá!! Hình như anh bị chật khớp vai mất rồi!!

- Gì nghe ghê vậy?

- Thật đó!! Em còn đứng đấy làm gì nữa? Đỡ anh dậy xem!!

Văn Toàn nghe thế cũng hơi hoảng, cậu vội bước lại ngồi xuống xem anh thế nào

Vừa ngồi xuống người kia đã nhanh chóng chớp lấy thời cơ kéo cậu lại đặt nụ hôn lên môi cậu đầy bất ngờ

Anh ngồi bật dậy ngay rồi nhìn người đang ngồi dưới kia vẫn bất động mặt đỏ ửng nhìn anh không chớp mắt.

- Bạn Toàn ngốc quá cơ!- Ngọc Hải cười mỉa

- Muốn ăn đấm nữa chứ gì? Ngứa đòn lắm rồi phải không??

- Gì đây? Lên cơn à?

- Lên cơn cái đầu nhà ngươi!! Về mau trước khi ta đá nhà ngươi văng ra cửa sổ!! - Văn Toàn hừ mũi.

Ngọc Hải vội đỡ cậu lên lay lay tay:

- Gì quạo thế? Ai chọc em à?

- Người chọc em đang đứng ngay đây nè!

- Đâu? - Ngọc Hải trố mắt nhìn xung quanh.

- Là cha đó cha nội!!!

- Gì chứ? Anh có làm gì đâu!! - Ngọc Hải ngồi xuống cạnh cậu hạ giọng làm hòa. Thấy cậu có vẻ không giận dữ nữa anh vội nói tiếp - Mà sao rủ đi ăn giờ còn ngồi đây? Nhắn tin cũng chả thèm trả lời?

- À...tại điện thoại em hết pin nên tắt nguồn ấy mà anh nhìn này!- Vừa nói Văn Toàn vừa giơ chiếc điện thoại ra.

- Hừ

-...

- Thôi giờ đi đi! Anh biết có quán này mới mở ngon lắm ấy!!

- Em không đi đâu- Văn Toàn thở dài dường như chuyện kia vẫn còn khiến cậu nặng lòng

[Hải Toàn] - HÀNG XÓM ĐÁNG GHÉT Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ