38. Sai lầm tuổi trẻ

3.5K 365 192
                                    

Văn Toàn vừa về đến nhà cũng là lúc Ngọc Hải kịp chạy về đến, anh đã toan có ý định chạy theo giải thích nhưng vừa đi đến cổng thì Minh Vương đã đến trước anh một bước, cậu lạnh giọng:

- Giải thích lúc khác!! Không phải bây giờ! Giã lại anh chẳng còn gì để giải thích cả. Chờ 'tòa tuyên án' anh thôi!

- Nhưng mà anh...

- Anh cái khỉ gì!! Lần này tui sẽ không có làm luật sư biện hộ giúp ông nữa đâu!! Ông quá lắm rồi!!

Minh Vương bỏ vô nhà trước, để  lại Ngọc Hải vừa lo vừa sốt ruột, anh rất muốn gặp Toàn ngay lúc này, nhưng đó là điều không thể.

Cảm giác như chuyện lần này sẽ hơi rắc rối đây. Nhưng anh chẳng biết làm gì hơn ngoài tự trách mình vì vốn dĩ anh là người sai thật mà!

Minh Vương tắm xong cũng hậm hực bước ra phòng khách rồi nhìn anh với ánh mắt đằng đằng sát khí sau đó ngồi xuống ghế.

- Làm gì nhìn ghê vậy? Muốn gì thì nói đại đi!! - Ngọc Hải hừ mũi khó chịu.

- Ha... Nói như ông là người bị hại ấy nhờ? Thích thái độ không? Ông muốn gặp Toàn còn phải bước qua xác tui nhá!

- Này...

- À mà quên!! Đồ trơ trẽn như ông mà cũng còn nhớ đến Toàn hả? - Minh Vương phá lên cười.

- Mày nói ai trơ trẽn vậy?

- Ừ thôi không trơ trẽn, sở khanh được chưa?

- Mày rốt cuộc là có muốn giúp anh không vậy?

- Ủa? Tui có nói sẽ giúp ông hả? - Minh Vương ra vẻ ngạc nhiên.

- Chứ mày không định giúp anh à Vương?

- Rồi kể đầu đuôi ngọn ngành xem nào? Nghe cho vui thôi chứ nói trước tui không có đứng về phe ông đâu!!

Minh Vương khoanh tay lại rồi ngã lưng ra sofa tí, cố chuẩn bị tinh thần nghe anh trai cậu nói một cái gì đó, giở hơi cũng được. Vì cái cậu cần bây giờ là một lý do hẳn thoi từ phía anh.

-  Ừ thì...- Ngọc Hải ngập ngừng - Chuyện dài quá anh không biết phải kể từ đâu nữa.

- Vô thẳng vấn đề chính! Nhỏ đó là nhỏ nào??

- Người ta lớn hơn em đấy!

- Thế bả là bà nội nào? - Minh Vương uống cốc nước xong thì chép miệng.

- Ừ thì cổ là đồng nghiệp của anh.

- Đồng nghiệp mà ngồi xà nẹo xà nẹo với nhau là thế nào? Với cả đồng nghiệp thì mắc gì phải thân mật như thế?

- Thì thật ra cổ là nhân viên mới lại làm cùng bộ phận với anh nên...

- Nên anh có trách nhiệm đi chơi công viên với cổ trong khi anh bỏ rơi Toàn đúng không?

- Không phải!! Anh không có ý bỏ rơi Toàn mà!!!

- Vậy anh với cô gái đó có quan hệ gì ngoài đồng nghiệp không? Có ẩn khuất gì không? - Minh Vương vừa nói vừa nhấn mạnh từng chữ nhưng muốn anh nghe rõ và trả lời thật nghiêm túc.

[Hải Toàn] - HÀNG XÓM ĐÁNG GHÉT Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ