Băng băng qua mấy cánh đồng, vượt qua con mương cá, là đến nhà hội đồng Vương. Tay anh ôm giỏ rau củ tươi mới ánh mắt vừa hào hứng vừa dè chừng nhìn ngó xung quanh trước cửa nhà cậu. Lưỡng lự không biết có nên gọi cửa hay không.
" Không biết bà hội đồng có đang bận gì không? ", anh chỉnh trang lại quần áo. Đang định gọi to gia nhân ra mở cửa thì sựng lại.
Có tiếng "Bíp, bíp " từ đâu vọng lại ở phía đầu đường xa xa. Không biết vì lí do gì mà anh lại chui tọt vào trốn sau bụi cây kế bên.
Đoán không sai, chiếc xe ô tô đắc tiền đó đã dừng ngay trước cửa nhà hội đồng. Anh nhìn là biết chắc chắn đó không phải xe của cậu Hai. Chiếc xe vừa bấm còi một cái, gia nhân như đã quen tiếng liền ra mở cửa. Trốn sau bụi cây bị lá cây che tầm mắt, anh khó mà nhìn thấy người người sau xe là ai. Cho đến khi xe đi vào, cửa đóng lại, anh mới dám đi ra khỏi bụi câu trú ẩn. Ngó nghiêng xung quanh một hồi.
" Tại sao mình phải trốn nhỉ? "
Anh tò mò người đó là ai, thập thò nhìn vào trong xem thử chứ chưa dám vào. Ngặt là có cố nhìn cũng không thấy vào tận trong được. Đang loay hoay vặn vẹo trước cửa, tự nhiên lòi đâu ra.
" HÙ! "
" Ôi mẹ ơi! "
Anh giật mình đến suýt té ngửa ra sau. Con Sen không biết từ đâu nhào ra hù một phát đến đứng tim.
" Thầy Tư tới chơi với em hả? "
" Sen hả con, làm thầy giật hết cả mình. Mốt không được chơi vậy nghe chưa! " Ôi trái tim già của tôi....
" Dạ! Vậy thầy có gì dặn con? "
" Con nhỏ tiếng chút, có thể mở cửa cho thầy không? "
" Dạ, con mở liền "
Nó vẫn vô tư như ngày nào, vừa nhảy chân sáo vừa mở cửa. Thấy nó vẫn khỏe mạnh anh cũng bớt lo, chắc nhà hội đồng cũng không có gì xảy ra. Mà nhắc mới nhớ, từ ngày vào nhà này làm con Sen núng nính ra trông thấy. Lạ đời, đi làm người ở cho người ta mà không ốm đi còn mập ra. Chắc chỉ có nhỏ Sen là cá biệt. Coi bộ ngốc cũng có phúc của người ngốc.
" Có cần con đi báo cho bà hay cô không thầy? "
" Thôi khỏi, thầy ghé đưa đồ rồi về ngay. Để thầy tự mình chào bà "
Anh còn chưa đi vào, đã có người từ trong nhà đi ra trước. Nhưng lại không phải cô Út hay bà hội đồng. Người con gái này anh biết mặt, thế lẽ nào lại là tiểu thư Thiên Kim.
" A con ở, tiện tay mở cửa cho cô cái đi " Cô ta thấy con Sen trước cửa, không chút kiêng dè mà ra giọng trịnh thượng
Hai người đối mắt với nhau. Anh biết ý mà cũng nghiêng mình chào lễ phép.
" Trùng hợp thật, lại gặp anh rồi "
" H...hôm nay cậu Hai không có ở nhà, tiểu thư nếu muốn gặp thì- "
" À không không, tôi nào đến cậu Hai. Cũng không phải chỉ khi gặp cậu ta tôi mới được đến. Tôi là đến gặp em Út với bà Vương "
" Dạ? "
Sen đứng cạnh huýnh tay anh, thì thầm. " Cổ đến quài hà, mấy ngày nay ngày nào cũng đến á thầy Tư "
BẠN ĐANG ĐỌC
[Bác Chiến] Bông Lúa Non
FanfictionCậu hai Nhất Bác, con ông hội đồng giàu nhất vùng, vốn nổi tiếng ăn chơi. Còn Tiêu Chiến là một thầy thuốc giỏi trong làng, tính tình hiền lành nhân hậu. Ấy vậy mà cậu hai lại đem sính lễ qua nhà thầy Tiêu hỏi cưới!! Lưu ý: nhân vật, bối cảnh đặt ở...