13. Tín vật của đôi ta (2)

596 46 0
                                    

Ông hội đồng cùng cậu Hai vắng nhà, chỉ có bà hội đồng và cô út Lan ở nhà trông ra trông vào. Tình hình rối hết cả lên, ai cũng trong lòng không yên.

Biết là không phải rắc rối trong việc tài chính mới diễn ra lần đầu. Thậm chí trước khi cậu Hai du học về, một mình ông hội đồng Vương vẫn có thể lo chu toàn vẹn sự. Nhưng lần này có vẻ không như những lần trước, nguy to đủ đường. Nào phải lo đền bù thiệt hại, giữ không để mất mối, còn phải làm sao không bỏ bê những nhà máy còn lại. Đúng là một tay không thể lo xuể, nếu có con trai là cậu Hai giúp, chắc cũng chưa chắc dễ dàng.

Nếu tệ nhất, có khi phải cầm cố vài trăm thửa ruộng mới đủ nước. Như vậy là quá nhiều. Vả lại miếng đất tổ tiên để lại, không thể dễ dàng bán cho người ngoài. Nếu là ông hội đồng, e là thà bán nhà chứ không bán đất để bù vốn được. Bởi vậy nên mới phải càng căng thẳng.

Trong khi đó.

Ở nhà, thầy Tiêu đang bắt mạch cho một sản phụ đến khám.

" Đứa bé vẫn khỏe, chị cứ lấy thuốc về tẩm bổ như cũ là được "

" Dạ cảm ơn thầy "

Chuẩn mạch xong thấy sản phụ và thai nhi vẫn khỏe mạnh, anh đi ra lấy thuốc bổ đã được kê từ trước.

" Chị và bác gái cứ ngồi chơi, để tôi đi lấy thuốc "

Tay loay hoay gói thuốc, anh tiện tai nghe được cuộc nói chuyện của người sản phụ với mẹ chồng cô ấy. Hai người này cũng coi như khách quen, từ khi cô ấy có thai đều đến anh mua thuốc và khám định kỳ. Lúc nào cũng đi chung với mẹ chồng, còn rất cưng chiều con dâu, cô ấy đúng thật là có phúc.

" Con dâu biết gì chưa? "Mẹ chồng nói chuyện với cô con dâu.

" Chuyện gì vậy mẹ? "

Mẹ chồng chỉ chỉ tay nói với con dâu: " Nghe nói cậu Hai nhà hội đồng Vương đã đính hôn rồi đó con. Suốt ngày phải ở nhà dưỡng thai chắc không biết rồi, không biết, mẹ kể là biết "

Đang gói gần xong nghe đến nhà hội đồng Vương mà giật thót. Bỗng chốc anh lại phân tâm, lắng tai nghe kỹ hai mẹ con kia nói chuyện hơn.

Cô con dâu phản bác: " Không phải lần trước nghe nói cái cô nào đó đến nhà đó xem mắt bị cho ra chuồng gà rồi hả mẹ? Sao mà đính hôn nhanh vậy, chắc là tin đồn thôi à "

Anh thở nhẹ ra, chắc chắn là tin đồn rồi. Anh nghĩ

Nhưng mẹ chồng lại xua tay nói chêm vào " Đồn đâu mà đồn, mẹ nghe nói. Có người thấy cô nào, không phải người nhà, cũng không phải người làm. Thường xuyên lui tới nhà đó, mà ăn mặc đẹp lắm. Chẳng phải là cô tiểu thư lần trước tới coi mắt đó sao, bị từ chối thì tới đó hoài làm gì? Nhất định là hai nhà đó đính hôn rồi mà giấu "

Bỗng, " Thuốc của cô đây, tiền vẫn như cũ ". Anh đột nhiên tiến tới đưa thuốc, hai mẹ con đó đang nói chuyện rôm rả tự nhiên giật mình. Nhanh chóng đưa tiền rồi rời đi. Cũng không biết tại sao lại vội vàng rời đi như đang sợ cái gì.

Sau khi hai mẹ con đó về, anh lại rơi vào trầm tư từ khi nào không biết.

Nhớ vào ba ngày trước. Đang đi ra chợ để mua chút đồ vặt, con Sen từ đâu nhào tới nhảy lên người anh mếu máo gào than nhớ thầy, nhớ thầy. Cả chợ nhìn mà ngại. Rồi cô Út tách nó ra.

[Bác Chiến] Bông Lúa NonNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ