Giống như mọi ngày, hôm nay sau khi tan làm, Jungkook cũng tranh thủ qua Morii làm việc.
Lúc cậu đến nơi, Haemin cũng đang pha chế đồ uống cho khách, thấy cậu đến liền vẫy tay chào một cái.
Kể từ khi Jungkook và Jimin yêu nhau đến giờ, ngoài Haemin và Seokjin ra đều không để bất cứ người nào biết.
Nói thì là vậy nhưng hội anh em cây khế kia nhìn vào hai người bọn họ, ai cũng có thể tự ngầm biết được mối quan hệ của hai người này từ lâu đã không còn như bình thường nữa rồi.
Hôm nay không có đơn nào từ khách hàng đặt mang đến tận nhà nên cậu cũng không cần phải đi giao hàng. Nhưng hôm nay tiệm cà phê có một khách hàng vô cùng đặc biệt, không tiếp đãi chu đáo e là không được.
Haemin hất cằm về phía cuối tiệm, nơi "vị khách quý" mà chị nói đang ngồi. Jungkook cũng hướng theo ánh mắt của chị mà nhìn theo, chưa đầy hai giây lại trợn tròn mắt không biết rốt cuộc bây giờ cậu nên khóc hay cười mới hợp cảnh.
Người ngồi ở chiếc bàn kia mang một chiếc áo cổ lọ, nhìn qua thì có vẻ rất hợp nhưng lại rộng hơn nhiều so với thân hình cao gầy của người đó.
Người này từ khi bước vào tiệm là đã hướng ánh mắt dán vào quầy pha chế này rồi, cứ như là ở phía quầy có một thứ gì đó cực kì hút mắt hoặc là một thứ gì đó khiến người kia tìm kiếm rất lâu.
Nhưng rõ ràng ở quầy pha chế chẳng có "thứ" gì như vậy cả, nhưng nếu là "người" thì đúng là có thật.
Jungkook thấy Jimin nhìn mình chăm chăm như có thể đâm xuyên qua người mình, liền nhíu mày, đáp lại anh một ánh mắt vừa khiêu khích lại vô cùng bỡn cợt.
Ánh mắt cậu quét qua người Jimin rồi rơi xuống chiếc áo len của mình mà anh đang mang, trong lòng vô thức dâng lên một cảm xúc ấm áp như một làn nước mềm mại dịu dàng chạy dọc toàn bộ tĩnh mạch rồi lan ra khắp cơ thể.
Jimin vẫn ngồi nơi chiếc bàn đó, cầm tấm thẻ thứ tự đưa lên trước mặt rồi quơ qua quơ về như muốn nhắc nhở cậu "Phục vụ cho đàng hoàng, đồ uống của anh còn chưa được đưa lên đây này!"
Jungkook bị hành động trêu đùa này của anh chọc cười đến híp cả mắt. Hai tay đưa ra trước người, vòng lại đặt trước bụng, cúi người xuống chào anh đúng như kiểu chào dành cho khách hàng quý của tiệm.
Jimin ngồi bên bàn cũng bụm miệng lại cười, đưa tay lên khoát khoát bảo cậu đi mà làm việc đi.
Jungkook cũng nhanh chóng đi pha chế món đồ uống mà anh đặt. Ly Caramen machiato được cậu mang đến đặt trên bàn anh cũng không quên kèm một câu "Chúc quý khách ngon miệng" rồi trịnh trọng cúi người xuống. Người ngoài nhìn vào tất nhiên không hiểu gì, chỉ có thể tấm tắc đánh giá thái độ phục vụ của tiệm vô cùng lịch sự nhưng chị chủ quán Haemin đang chuẩn bị nguyên liệu làm bánh ngọt chứng kiến cảnh này chỉ biết cười bất lực rồi nghĩ về khoảng thời gian trước đây của mình.
Hai người trêu qua ghẹo lại một hồi, Jungkook cũng phải trở về làm việc. Hôm nay khách hàng đến khá đông, hầu như lấp kín gần hết gian phòng ấm cúng của cửa tiệm.
![](https://img.wattpad.com/cover/294474280-288-k890720.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[KOOKMIN] Take Me To The Moon
Fiksi Penggemar"Nếu thiên ngôn vạn ngữ cũng không nói hết được tình cảm của em, vậy thì hãy nhìn vào mắt em để biết anh quan trọng đến mức nào..." Take Me To The Moon written by Mono Ảnh bìa: Plinh (@iamplinh)