Chương 2

992 111 1
                                    

Jin Sung hắn không thể ngờ lại có một ngày mình lại bị chơi một cú đau như vậy, đây rõ là lừa gạt thậm chí còn chẳng có lấy một cái giường, không lẽ hắn phải ngủ trên sàn nhà lạnh lẽo cùng với hai thằng đực rựa sao....Jin Sung vò đầu bứt tóc tỏ vẻ không cam tâm, hắn cứ một bên cau có còn miệng thì không ngừng tuôn trào những lời cay nghiệt...

Hyung Suk đứng trong bếp rót nước mà bên tai cứ chí choé lời nói của Jin Sung, cậu cũng có chút quan ngại khi phải ngủ cùng hai người xa lạ vừa mới gặp, dù là thuê chung nhưng ít ra cũng phải cho một khoảng nhỏ riêng tư chứ, nếu mà hai cậu bạn mới này thân thiện chút thì tốt quá. Chợt có tiếng động kế bên, thì ra là anh bạn tóc vàng, Hyung Suk cảm nhận được người này không hẳn là khó gần chỉ là quá mức kiệm lời thôi. Dù là cậu cũng không có ý định bắt chuyện với anh ta, ai mà biết người nọ có muốn nói chuyện với mình không nhưng thiết nghĩ sau này cũng chạm mặt nhau nhiều ít ra cũng phải biết cái tên chứ đằng nào từ lúc vào đây cậu vẫn chưa chào hỏi một cách đàng hoàng tử tế.

Ngập ngừng một hồi Hyung Suk cũng cố nở một nụ cười tự nhiên nhất có thể để mở lời.

"Chào cậu!".

Điều bất ngờ là Hyung Suk thấy vai người kia run nhẹ một cái, anh bạn tóc vàng đó giật mình sao, gương mặt dần hướng về phía cậu, thấy thế cậu tiếp lời.

"À...tớ có thể biết tên của cậu không? Tại vì...từ nảy tới giờ cậu không mở lời tớ tưởng cậu khó chịu tớ nên không dám hỏi".

Hyung Suk môi mỉm cười nhẹ với Jae Yeol, chờ anh trả lời và cũng mong là anh sẽ không khó chịu mà trả lời.

Jae Yeol nghe xong có hơi phản ứng nhẹ, anh trầm ngâm suy nghĩ một lúc rồi quyết định đưa tay lên, đôi tay của anh luống cuống di chuyển từng đốt ngón tay cố gắng muốn nói với Hyung Suk về cái tên của mình qua vài cử chỉ tay. Hyung Suk nhìn anh khua tay một lúc liền đưa mắt nhìn, nói.

"Jae Yeol? Tên cậu là Jae Yeol?".

Jae Yeol khẽ gật đầu, cậu thấy vậy cười đáp.

"Ừm...tớ là Hyung Suk, sau này sẽ bạn cùng phòng với nhau có gì giúp đỡ nhau nhé".

Giọng nói ấm áp, thanh âm nhẹ nhàng trong trẻo làm cho người khác cảm giác thật dễ chịu khi nghe, nụ cười của cậu rất dịu dàng kèm theo cặp mắt ôn hòa khiến cho gương mặt của Jae Yeol ẩn hiện sắc đỏ, chỉ biết ngượng ngùng mà gật đầu. Đây là lần đầu có một người bắt chuyện với Jae Yeol mà hiểu được lời muốn nói của anh....

Hyung Suk không hiểu vì sao Jae Yeol lại không nói chuyện cũng không hiểu vì sao bản thân lại có thể hiểu được những gì Jae Yeol muốn nói qua vài cử chỉ tay hay đơn giản là chỉ phẩy phẩy tay một cách vô nghĩa nhưng cậu vẫn hiểu được nhưng có là lí do gì thì miễn là không khó chịu với cậu thì cậu vui lắm, Jae Yeol anh không khó gần như cậu nghĩ....

Jae Yeol chủ yếu xuống bếp là để pha một ly sữa nóng làm ấm bụng nhưng tình cơ Hyung Suk cũng ở đây, anh nghĩ chắc là để tránh những lời không hay từ Jin Sung. Hyung Suk uống được ngụm nước liền úp cốc rồi đi ra ngoài, Jae Yeol thấy vậy đột nhiên cũng chẳng muốn uống sữa nữa liền lẽo đẽo theo sau. Vừa ra ngoài, cả hai thấy Jin Sung cũng đang loay hoay xếp áo quần của mình thật ngăn nắp, gương mặt nhìn có vẻ đã bình tĩnh lại được phần nào rồi. Thật ra Jin Sung vẫn còn hậm hực lắm, đang xếp đồ trong tâm trạng khó chịu thì bên tai hắn nghe.

[𝙡𝙤𝙤𝙠𝙞𝙨𝙢 |𝙅𝙖𝙮𝘿𝙖𝙣/𝙕𝙖𝙘𝙠𝘿𝙖𝙣] [R18] 𝕹𝖌𝖆̣𝖎 𝖓𝖌𝖚̀𝖓𝖌....Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ