Phiên ngoại 13: Giấc mơ

3K 147 51
                                    

Phiên ngoại 13: Giấc mơ



Trần Tiện thấy da đầu mình sắp phát nổ đến nơi, da gà da vịt cả người nổi lên ngay tức khắc, thế nhưng hình ảnh đầu tiên xuất hiện trong đầu cậu ta lại chỉ là một mảng trắng xóa.

Tần Trạm vẫn là dáng vẻ thờ ơ không gợn sóng đó, nhìn thấy Trần Tiện cũng chẳng có phản ứng gì, thậm chí ánh mắt chẳng dừng lại lâu, chỉ mặc áo vào rồi đi vào trong phòng.

"....Không phải" trái tim Chu Liệu đã nhảy lên đến tận cổ họng, gương mặt trắng bệch: "Mày nghe tao nói đã"

Giọng nói của Trần Tiện đã hơi run rẩy: "Tần Trạm?"

"....Không phải như mày nghĩ đâu"

"Tao nghĩ như nào? Tại sao cậu ta lại ở nhà mày? Lại còn cởi áo??"

Trần Tiện thấy đại não mình đã hoàn toàn chết máy, ấn tượng của cậu ta với Tần Trạm là sự kiêng kỵ lúc ban đầu, rồi đến bạo lực của Chu Liệu, rồi đến những manh mối không rõ sau đó đều đang gợi ý bạn thân mình đã mất tích như thế nào. Trừ lúc Chu Liệu đánh nhau ra thì gần như chưa từng nhắc đến cái tên này.

Tại sao Tần Trạm lại xuất hiện ở nhà Chu Liệu? Mà trông hai người họ như đã rất quen thuộc?

"Tao...." Chu Liệu khẽ nuốt nước bọt, đại não điên cuồng xoay chuyển: "Không phải có lần xuống cầu thang tao bị ngất à, cô giáo bảo cậu ấy đưa tao đi phòng y tế"

"Tao thấy mấy hành động của mình với cậu ấy trước kia không được đúng đắn cho lắm, người ta còn cõng tao đến tận phòng y tế" Chu Liệu soạn lời mà móng tay sắp bấm nát da thịt đến nơi: "Sau khi tỉnh lại thì đã nói rõ với nhau hết rồi"

Trần Tiện híp mắt lại, hiển nhiên không tin lời của Chu Liệu cho lắm, cậu ta cất cao giọng.

"Việc mày mất tích không phải do Tần Trạm làm? Mày nghĩ tao bị ngu chắc? Vậy cái chân mày không phải do cậu ta đánh gãy à?"

"Thì không phải tao cũng đánh cậu ấy suýt chết đó thôi...."

"Ôi đệt" Trần Tiện nghe câu này xong không biết nên đáp lại như thế nào: "Đm hai thằng thần kinh"

Chu Liệu im lặng giữa tiếng mưa rơi, nhưng trái tim thì lại đang điên cuồng đập lên lồng ngực, cảm giác tim nhảy lên tận cổ họng lần trước, là lúc trốn chạy từ nhà vệ sinh công cộng kia.

"Cho nên hai đứa mày mới tiếp xúc một lần đó mà đã nói rõ với nhau rồi?" Trần Tiện thấy não mình không thể suy nghĩ gì được nữa, còn hoạt động tiếp là báo phế mất.

"....Cũng gần vậy"

"Không ấy, cứ cho điều mày nói là thật đi, thế sao cậu ta lại ở nhà mày?"

Không biết tại sao nhưng Trần Tiện thấy mặc dù Chu Liệu nói là đã giải thích rõ với nhau rồi, nhưng mà vẫn cứ vô lý, loại tính cách như Tần Trạm này mà cũng giao lưu với người khác ư? Mà lại còn là giao lưu với kẻ thù? Còn quen chân quen tay đi vào phòng nhà người ta?

[Edit| Đam mỹ] Gieo gió gặt bão - Khốn Tải (咎由自取)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ