Chương 68

103 17 7
                                    

Edit: phuong_bchii

________________

Vẫn là hơn 40 tệ, Vu Chu chạy tới nhà thủy tạ Châu Giang.

Cũng giống như lần trước, đăng ký làm khách thăm, nhưng lại bị chặn ở đại sảnh dưới lầu tòa C.

Bảo vệ vẫn cung kính như cũ, nhưng rất khách sáo nói cho nàng biết, bên này không có tin tức nàng tới chơi, không thể quẹt thẻ cho Vu Chu, bảo Vu Chu đến bên trái đại sảnh, ấn chuông cửa điện tử.

Vu Chu đi tới trước chuông cửa điện tử, ấn tầng 12, không ai trả lời.

Nhưng nàng biết Tô Xướng ở nhà, không biết tại sao có dự cảm, cảm thấy Tô Xướng đang ở nhà.

Vì thế nàng hỏi: "Còn có cách nào khác không? Nếu có khách muốn đến thăm, chủ nhà bình thường làm sao thông báo cho các anh?"

Bảo vệ nói: "Có điện thoại nội bộ."

"Vậy anh gọi điện thoại cho chị ấy được không? Tôi có việc gấp, thật sự rất gấp." Vu Chu nói.

Bảo vệ nhìn vẻ mặt căng thẳng của nàng, vòng ra sau quầy, gọi điện thoại tầng 12, âm thanh "tút tút" Vu Chu cũng nghe thấy, sau đó bảo vệ buông điện thoại xuống: "Không có ai."

"Gọi lại lần nữa." Vu Chu dựa vào quầy, thò đầu nhìn, hận không thể tự mình ra tay.

"Không được, chúng tôi có quy định, không được liên tục quấy rầy chủ hộ, có lẽ không có ở đây."

"Chị ấy có ở đây, chị ấy thật sự có ở đây. Nếu không các anh xem camera, ba ngày nay chị ấy có ra vào hay không, tôi là bạn của chị ấy, chúng tôi đều không tìm thấy chị ấy, lo lắng chị ấy xảy ra chuyện. Hoặc là, anh dẫn tôi đến tầng hầm, tôi xem thử xe chị ấy có ở nhà hay không, là tôi biết chị ấy có ở nhà hay không ngay." Vu Chu tăng tốc nói.

Phiền muốn chết, nhà của người có tiền, có thể để cho nàng giống như dì Tuyết* đi lên đập cửa hay không.

Phó Văn Xướng*, chị ra đây cho em!

* Dì Tuyết, Phó Văn Bội là nhân vật trong phim Tân Dòng Sông Ly Biệt.

Vì thế bảo vệ lại nhìn nàng một cái, sau đó bấm số điện thoại, sau khi vang lên ba bốn tiếng, đã kết nối, giọng bên kia nghe như vừa mới tỉnh dậy: "Alo?"

Điện thoại bàn cách âm rất kém, Vu Chu dán tai qua là có thể nghe rõ ràng.

Nàng nói: "Tô Xướng, mở cửa cho em."

Dựa vào quầy, thân thể nhảy lên, muốn nhảy qua quầy nói chuyện.

Âm thanh bên kia có chút chần chờ: "Chu Chu?"

Cô đã lâu không gọi nàng là Chu Chu, đáng tiếc truyền lại đến bên tai một người đàn ông cao lớn.

Vu Chu cảm thấy có chút xấu hổ, nói: "Đúng, là em, mở cửa."

"Xin giúp cô ấy quẹt thẻ, cảm ơn." Tô Xướng nhẹ nhàng nói.

"Được." Bảo vệ cúp điện thoại.

Sau đó hắng giọng, thần sắc phức tạp nhìn Vu Chu một cái.

Có chuyện gì vậy? Cô cũng không làm chuyện gì kỳ lạ chứ? Vu Chu khó hiểu đi vào thang máy.

[BHTT] [EDIT - HOÀN] GIÚP TÔI VỖ VỖ - THẤT TIỂU HOÀNG THÚCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ