Chương 25

140 17 1
                                    

Edit: phuong_bchii

________________

Bành Hướng Chi và Hướng Vãn theo dõi lẫn nhau, Vu Chu có một loại dự cảm khó hiểu, cảm giác Hướng Vãn có thể sắp nổi lên.

Nhưng dự cảm của nàng thường không chính xác, bởi vì mỗi một đêm khó ngủ, nàng đều cảm giác ngày hôm sau mình sẽ hot lên.

Nhưng, người đầu tiên theo dõi Hướng Vãn là nàng, người thứ hai là Bành Hướng Chi, Vu Chu cảm thấy rất có giá trị, đương nhiên, "giá trị" chủ yếu bắt nguồn từ Bành Hướng Chi.

Khởi đầu tốt đấy.

Bắt đầu tốt hơn là Hướng Vãn nhận được hai đơn WeChat nhỏ, tuy rằng cộng lại chỉ có năm câu, nhưng một người trong đó khen ngợi giọng nói của cô nàng rất hay, rất độc đáo.

Vu Chu dạy Hướng Vãn vỗ tay hoan hô.

Hướng Vãn nhìn nàng, mỉm cười nói: "Chị lại nhìn thấy."

"Cái gì?"

"Có chung vinh dự," Hướng Vãn cười dài trong mắt có hai phần kiêu ngạo, "Lần này, là bởi vì em."

Ừm...... Nói như thế nào nhỉ, thực ra thành tích của Hướng Vãn đương nhiên kém xa Tô Xướng, nhưng cô nàng vui vẻ bởi vì Vu Chu cổ vũ, Vu Chu cũng không tiện làm cô nàng mất hứng, vì vậy gật đầu: "Phải phải phải, em thật lợi hại."

Hướng Vãn lại không vui, ý vị sâu xa liếc nhìn nàng một cái, thu lại nụ cười.

"Sao thế?"

"Đây là giả. Nếu chị thật tâm kiêu ngạo, là ở trong mắt." Bất luận là kiêu ngạo của mình, hay là kiêu ngạo vì người khác. Lúc Vu Chu thật sự đắc ý, trước nay đều không nói.

Quỷ tinh quỷ tinh, Vu Chu không nói chuyện với cô nàng nữa, quay về phòng gõ chữ.

Khởi đầu rất tốt, nhưng kết thúc một ngày bình thường không có gì đặc biệt, cứ như vậy trôi qua.

Ngày hôm sau, lại đến giờ đến phòng thu nghe.

Hôm nay Vu Chu gặp Tô Xướng ở đại sảnh, cô ở quán cà phê bên phải đại sảnh mua một ly cà phê, bưng tới.

Cô mặc bộ vest quần rộng màu đen, áo khoác mở, bên trong là áo cổ thấp, có chút nữ tính, nhưng cô đi một đôi giày thể thao, kết hợp với kiểu tóc nhuộm xám, lại trông có phần cá tính.

Nhưng Vu Chu không phải nghĩ cái này, nàng nghĩ chính là, ba lần gặp này, Tô Xướng thay đổi ba kiểu phong cách ăn mặc, tinh xảo - đơn giản - tinh xảo thay phiên như vậy, có phải có ý khác hay không?

Trước kia cô cũng rất biết cách ăn mặc, nhưng phong cách sẽ không trở nên thường xuyên như vậy.

Tô Xướng không cho nàng cơ hội đoán mò, dẫn nàng vào quét mặt vào cổng, đi ở phía trước, không quay đầu lại, hỏi nàng: "Không có ai cài nhận diện khuôn mặt cho em sao?"

"Hả?"

"Nếu em thường xuyên đến nghe, bảo Hướng Chi cài cho em, hoặc là, cấp thẻ cho khách." Tô Xướng bấm thang máy.

"Không cần, không cần phiền phức như vậy." Vu Chu nói, "Em có thể, cũng sẽ không tới mấy lần nữa."

Tô Xướng quay đầu nhìn nàng.

[BHTT] [EDIT - HOÀN] GIÚP TÔI VỖ VỖ - THẤT TIỂU HOÀNG THÚCNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ