Chương 21

1 0 0
                                    

Chùa Vân Trung nằm trên đỉnh núi Vân, tường đỏ ngói đen, hương khói nghi ngút, vô cùng cổ kính.

Bước vào cổng chùa Vân Trung, đập vào mắt đầu tiên là một cây cổ thụ có rễ chằng chịt, cành lá xum xuê, trên thân cây và cành cây treo vô số sợi dây đỏ, trên mỗi sợi dây đều buộc một vật trang trí hình khóa bạc nho nhỏ.

Những sợi dây đỏ này cả mới cả cũ đều có, treo dày đặc gần như che hết nửa thân dưới của cây cổ thụ.

Lúc Đào Đào và Trình Quý Hằng đi vào chùa Vân Trung, đúng lúc gặp một đôi nam nữ trẻ tuổi sóng vai đứng cạnh nhau, hai tay chắp trước ngực bái lạy cây cổ thụ, vẻ mặt và động tác của hai người đều rất nghiêm túc và thành kính.

Trình Quý Hằng chưa từng thấy loại cây này.

Anh nhớ trước cửa chùa thường có cây bồ đề hoặc cây si, nhưng cây này trông không giống bồ đề, cũng không giống cây si.

"Đây là cây gì?" Anh tò mò hỏi Đào Đào.

"Bồ đề." Đào Đào bổ sung: "Hai cây bồ đề."

Trình Quý Hằng nhìn về phía rễ cây, phát hiện đây là một gốc cây liền cành— một cây hai rễ, hai thân cây quấn chặt lấy nhau hình thành một cây cổ thụ.

Nghĩ đến đôi nam nữ thành kính kia, anh chợt hiểu ra: "Cây nhân duyên?"

"Là cây nhân duyên, nhưng dân địa phương chúng tôi gọi là cây Nguyệt lão." Đào Đào giải thích: "Dân địa phương chúng tôi có một tập tục, vợ chồng trước khi kết hôn nhất định phải đến chùa Vân Trung bái cây Nguyệt lão, còn phải nút kết tóc trên cây Nguyệt lão. Theo truyền thuyết, chỉ khi có nút kết tóc trên cây Nguyệt lão, Nguyệt lão mới thừa nhận mối nhân duyên này, nếu không sẽ không tính."

Trình Quý Hằng không tin thần phật, cũng không tin truyền thuyết, trong mắt anh, tất cả những thứ này đều là lừa người. Nhưng trong lòng anh biết rõ Quả Đào ngốc này nhất định sẽ tin, cho nên không phá vỡ ảo tưởng tốt đẹp của cô mà hỏi theo lời cô: "Những sợi dây đỏ kia kia chính là nút kết tóc à?"

Đào Đào gật đầu, tiếp tục giải thích: "Ở chỗ chúng tôi nam nữ trước khi kết hôn mỗi người sẽ cắt một lọn tóc, sau đó lại dùng dây đỏ bện hai lọn tóc lại với nhau, bện thành một nút thắt hình tròn, nút thắt này chính là nút kết tóc, tượng trưng cho hai người kết tóc làm vợ chồng. Trước khi treo nút thắt lên trên cây Nguyệt lão, còn phải tìm người làm một chiếc khóa đồng tâm, buộc khóa đồng tâm vào nút kết tóc, có nghĩa là khóa hai người bên nhau, vĩnh viễn không chia lìa. Anh nhìn những chiếc khóa đồng tâm treo trên cây kìa, trên mỗi chiếc khóa đều khắc tên hai vợ chồng."

Cho nên khi nói những lời này, giọng nói của cô rất dịu dàng, lại mang theo vài phần khát khao.

Trong lòng mỗi cô gái đều có một mong đợi tốt đẹp về tình yêu và hôn nhân, giống như mong đợi khi còn bé, tưởng tượng mình là công chúa trong truyện cổ tích vậy.

Đào Đào cũng vậy.

Cô cảm thấy có thể cùng người mình yêu treo nút kết tóc chỉ thuộc về hai người trên cây này, là một chuyện rất lãng mạn.

Mật Đào - Trương Bất NhấtWhere stories live. Discover now