Chương 59

1 0 0
                                    

Cô gái mặc một chiếc áo biker màu nâu nhạt, quần bò màu lam bó sát bọc lấy đôi chân thon dài, chân đi một đôi bốt da màu đen, ăn mặc vừa thời thượng vừa gợi cảm, dáng người vô cùng đẹp.

Nhưng vết sẹo trên mặt cô ta thật sự khiến người ta sợ hãi, đủ để làm người ta xem nhẹ cái đẹp của cô ta.

Từ lúc cô ta đi vào trong tiệm, hai tay vẫn luôn đút trong túi, vai đeo một chiếc túi đeo chéo LV, trong túi phồng lên, không biết để thứ gì.

Đào Đào đứng trước giá hàng hóa gần cửa vào. Sau khi cô gái đi vào siêu thị, cô ta chỉ lạnh nhạt nhìn cô một cái, sau đó đi vào tủ đông ở trong cùng.

Trong tủ đông bày những sản phẩm từ sữa cần bảo quản lạnh như sữa chua, sữa tươi và phô mai.

Đào Đào nhìn cô gái đứng trước tủ đông, khẽ nói: "Hôm nay là ngày bán hàng cuối cùng, hàng hóa không đầy đủ, nhưng sản phẩm từ sữa đều được giảm năm mươi phần trăm."

Sản phẩm từ sữa là hàng hóa tương đối ăn khách, không thể hết hàng quá sớm nên cô không dừng nhập loại hàng này, chỉ là lượng nhập vào ít hơn một chút so với ngày thường.

Hạn sử dụng của loại hàng này tương đối ngắn, hôm nay bán không hết mang về nhà cũng uống không hết, bỏ thì tiếc nên cô thà giảm 50% lỗ vốn còn hơn là lãng phí.

Cô gái nghe xong thì lạnh nhạt "ừ" một tiếng.

Cô ta quay mặt về phía quầy tủ đông, quay lưng về phía Đào Đào, ánh mắt quét một vòng trên tủ đông, giọng điệu lạnh nhạt hỏi dò: "Không có sữa chua Phụ Tiên sao?"

"Phụ Tiên" là một nhãn hiệu sản phẩm từ sữa ở Đông Phụ, phần lớn người Đông Phụ mua sản phẩm từ sữa đều sẽ ưu tiên chọn nhãn hàng Phụ Tiên.

Doanh số bán sữa chua Phụ Tiên vẫn luôn rất tốt, cho dù là nhập vào bao nhiêu túi cũng có thể bán hết được trong ngày hôm ấy, vậy nên đây là nhãn hiệu duy nhất mà Đào Đào không bớt nhập hàng trong siêu thị nhỏ.

Nghe cô gái hỏi xong, cô lập tức trả lời: "Có, ở giữa tầng thứ hai trên giá."

Cô gái cũng không quay đầu lại, nói tiếp: "Tôi không nhìn thấy."

Đào Đào đành phải dừng việc trong tay lại, đi đến tủ đông ở phía trong cùng.

Cô gái kia đứng ở giữa tủ đông, phía trước cô ta chính là sữa chua Phụ Tiên, nói không nhìn thấy là không thể nào.

Đào Đào thấy rất kỳ lạ nhưng mà vẫn đi đến. Dù sao khách hàng cũng là thượng đế, hơn nữa mở cửa hàng bốn năm, cô đã gặp nhiều vị khách kỳ lạ hơn cô gái này nhiều.

Ấn tượng sâu sắc nhất là một đôi vợ chồng cãi nhau trong tiệm, khiến Bánh Sữa Nhỏ sợ hãi, cô khuyên thế nào hai người kia cũng không nghe, càng cãi càng dữ dội.

Cãi nhau thì thôi đi, sau đó một lời không hợp là bắt đầu đánh, là người chồng đơn phương đánh vợ. Người vợ bị chồng bóp chặt cổ ấn trên mặt đất, đánh hết cái này đến cái khác, máu mũi chảy đầy mặt. Lần ấy làm Bánh Sữa Nhỏ sợ đến phát khóc.

Vì để con gái yên tâm, cũng để cứu người vợ sắp bị đánh chết kia, cô không thể không đi ngăn cản người chồng cuồng bạo lực kia.

Mật Đào - Trương Bất NhấtWhere stories live. Discover now