---------------------------------------------------------
Một người với mái tóc bạch kim lạ mắt đang ngồi trên mui xe màu trắng, bỏ qua thảm cỏ xanh trước mắt, hướng khuôn mặt hiền lành pha lẫn một chút u buồn về phía ánh mặt trời rực đỏ ở xa tít kia, để những tia nắng cuối cùng của một ngày ôm trọn lấy mình.
Thói quen ngắm hoàng hôn của ai kia đã lây sang cho mình từ lúc nào Tú cũng chẳng biết. Tú chỉ biết là mỗi ngày, mình đều chạy xe đến thảm cỏ phía sau nhà ông bà để ngắm hoàng hôn, để nhớ về người ấy.
Với nam thần nhà ta, ngắm hoàng hôn như đang ngắm nhìn người con gái mình thương vậy, một vẻ đẹp lộng lẫy, rực rỡ, nhưng lại vô cùng xa xôi.
Tưởng như rất gần nhưng lại rất xa là thế đấy, yêu nhau 33 tháng rồi nhưng thời gian ở chung một đất nước chỉ vỏn vẹn được 3 tháng mà thời gian Chi dành cho gia đình, bạn bè đã hết 30 ngày rồi, nam thần nhà ta còn có bao nhiêu thời gian ở cạnh người yêu của mình đâu chứ.
Chưa kể hai tháng gần đây, hai người nói chuyện điện thoại với nhau, số lần chưa quá một bàn tay vì nữ thần nhà ta đang tất bật để làm luận văn, còn Tú cũng phải bận rộn với môi trường đại học nhiều điều phải làm.
Thế là cặp tình nhân không ít lần buồn tủi trong lòng, ví dụ điển hình là lúc này đây, nam thần nhà ta đang rất buồn vì hôm nay sinh nhật mình nhưng không có người yêu bên cạnh, đến cả một tin nhắn cũng không có nữa ấy. Thở dài ngao ngán, Tú không ngừng cảm thán: "Đúng là cuộc đời là những niềm đau mà".
---------
- Hey Hey Heyyyyyyyyyyy ! - Phở trong quần jeans cùng sơ mi vàng chất lừ đứng giữa sân khấu, cầm micro nói lớn để tập trung sự chú ý của mọi người.Không gian buổi tiệc nhỏ này được tổ chức tại quán cà phê của Thảo, sau ba năm nó đã được trang trí sang trọng, đẳng cấp hơn nhưng lại vô cùng ấm cúng và riêng tư hơn. Và hôm nay là ngày đặc biệt nên Thảo quyết định đóng cửa một ngày. Tối hôm nay chỉ vỏn vẹn hai mươi người có mặt, gồm nhóm bạn thân của Tú và Nhi cùng với một số người thân thiết khác như Khả Ngân cùng người yêu Jun Phạm, Châu Bùi - quản lý quán cà phê của Thảo hiện tại.
- Đầu tiên chúng ta cùng nhau nâng ly để chúc mừng chúng ta chính thức là sinh viên năm ba nào! MỘT... HAI... BA... DÔ! BA... HAI... MỘT... DÔ!
Giờ đây Tú, Nhi, Minh, Trinh, Phở, Sun đã là những sinh viên của đại học RMIT. Còn Khánh, My, Andree lại là những tài năng của trường nhạc viện sài gòn,... Dù học khác nhau nhưng may mắn là tất cả đều đã được đi theo chuyên ngành mà mình yêu thích.
- Kế tiếp mời Tú- Nhân vật chính bước lên đây và chúng ta cùng nhau hát bài chúc mừng sinh nhật nào. Happy brithday to youuuuuu!
- Happy brithday to you, happy brithday, happy brithday,....
Tú trong quần âu xám, áo sơ mi trắng đóng thùng cùng với mái tóc bạch kim chuẩn nam thần mỉm cười đứng lên, bước về phía sân khấu. Nam thần đến sân khấu cũng là lúc bài hát kết thúc, mọi người đứng lên không ngừng hò hét, bắn những bông tuyết trắng lên sân khấu để chúc mừng.
Nam thần ngượng ngùng gãi gãi đầu, mỉm cười. Thảo ở dưới túm váy nhanh nhẹn chạy lên, nghịch ngợm dựt micro của Phát:
BẠN ĐANG ĐỌC
Không Là Người Ấy Thì Không Là Ai Khác
FanfictionLần đầu viết á, có nhiều sai sót lắm, mọi người nhớ cho ý kiến nhá!