Hai người im lặng rửa mặt thay quần áo, chờ hết thảy mọi thứ đã chuẩn bị tốt, kêu nha hoàn đem đồ ăn sáng bưng lên.
Đồ ăn sáng giống như trước rất phong phú xa hoa, Liễu Hân Linh làm con gái của biên tu Hàn Lâm viện, tuy rằng không lo ăn mặc, nhưng chi phí bình thường tuyệt đối là theo tiêu chuẩn mộc mạc, không giống với nơi này, ăn, mặc ở, đi lại, mọi thứ đều lộ ra một loại cung cách xa hoa tinh xảo của hoàng thất, làm cho nàng có hơi chút không quen.
Đương nhiên, làm cho nàng lại càng không quen chính là nam nhân bên cạnh này.
”Nương tử, đến đây, ăn nhiều một chút.”
Sở Khiếu Thiên vẫn không để cho nha hoàn đến hầu hạ, tự mình ân cần gắp rau cho Liễu Hân Linh, sau đó dùng một loại ánh mắt lấp lánh mong chờ nhìn nàng, vẻ mặt chờ đợi. Liễu Hân Linh đã muốn chết lặng, mà chết lặng giống nàng như vậy còn có một ít nha hoàn chung quanh. Liễu Hân Linh có thể theo thần thái của nhóm nha hoàn này mà đoán ra, Sở Khiếu Thiên bình thường tuyệt đối không phải như vậy, có lẽ, hắn càng giống như loại nam nhân kiêu ngạo ngồi một chỗ chờ được hầu hạ, ăn chơi trác táng, một khi mất hứng, động cái liền đánh chửi người.
Cho nên, người này đối với mình là đặc biệt?
Vừa nghĩ tới đây, cơ bắp trên mặt Liễu Hân Linh liền run rẩy, nhanh chóng tự bảo bản thân đá bay loại ý nghĩ không thực tế này. Nhưng thật ra nàng nguyện ý tin tưởng hắn là vì nhìn trúng dung mạo của nàng mới có thể đối với nàng ân cần như vậy. Tuy rằng, bộ dạng nàng cũng không phải tuyệt sắc gì......
Khó khăn dùng xong bữa sáng, lau miệng, lại sửa sang lại quần áo, rốt cục xuất môn.
Tân hôn ngày đầu tiên, làm tân nương tử Liễu Hân Linh phải đi kính trà cho cha, mẹ chồng, thuận tiện gặp mặt mọi người trong nhà.
justify;” align=”Trải qua một đêm tĩnh dưỡng, bụng Liễu Hân Linh đã không còn đau giống ngày hôm qua, chỉ là ẩn ẩn có chút đau, chi cần nhẫn nại chút là được, cho nên nàng cũng không cần nha hoàn đến đỡ, im lặng theo phía sau Sở Khiếu Thiên. Mà đằng sau bọn họ cũng đi theo một đống nha hoàn ma ma.
Liễu Hân Linh đi thẳng về phía trước, chỉ cảm thấy An Dương Vương phủ này thật sự là hết sức hoa mỹ, đình đài lầu các, rường cột chạm trổ, hành lang gấp khúc, nóc nhà chạm trổ phượng hoàng, kỳ thạch, hoa thơm.
Liễu Hân Linh chưa từng tới hoàng cung, không biết hoàng cung là như thế nào, nhưng một An Dương Vương phủ, đã làm nàng rung động. Đây là nghệ thuật kiến trúc lâm viên thời cổ đại, không phải xi măng, cốt thép hiện đại có thể so sánh.
”Nương tử thích không? Chờ khi nào rảnh ta mang nương tử đi dạo nhà chúng ta nha!!!!”
Một thanh âm vui mừng vang lên trên đỉnh đầu nàng, Liễu Hân Linh giật bắn mình, quay đầu liền nhìn thấy nam nhân vốn nên là đi ở đằng trước không biết từ khi nào đã chạy tới bên người nàng, đôi mắt sáng ngời nhìn nàng, trên mặt lộ vẻ tươi cười, thoạt nhìn thập phần tuấn mỹ.
Đối với sự thể hiện thiện ý của hắn, Liễu Hân Linh cũng không cự tuyệt nữa, lễ phép mím môi cười, nói: “Vậy làm phiền... Phu quân.” Phu quân, hai chữ này, nàng nói xong trong lòng có cảm giác cực kỳ phức tạp.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn]Hiền thê cực khỏe - Vụ Thỉ Dực
Fiction généraleSau bộ này là bộ Hiền thê ngốc nghếch của má Vụ. Nhà mị có bộ đó. Ai muốn thì vào đọc nha😘😘😘 Số chương:126 Tình trạng: Hoàn Nội dung: Kể về một nữ sau xuyên không thành hiền thê có quái lực và anh chồng thế tử trung khuyển công. Liễu Hân Linh là...