Xe ngựa thuận lợi lên đường, tới trước cửa cung thì dừng lại, sau đó Toàn Cơ được mời chuyển sang dùng loan kiệu. Hạ Ngọc cũng xuống ngựa, đi theo bên cạnh loan kiệu. Hôm nay ánh mặt trời vẫn vô cùng chói chang, trên đường bình tĩnh lại, hắn mới cảm thấy thái độ vừa rồi của mình quá kịch liệt. Tôn tướng quân nói không sai, đợi Toàn cơ và Bạc Hề Hành thành hôn, bọn họ sẽ lập tức trở về Yên Khương, hắn còn vì việc gì mà để ý như vậy?
Lúc trước vô tình cứu nàng, cái thời điểm hắn hạ quyết tâm dùng nàng thay thế công chúa, hắn không phải đã nghĩ tới ngày hôm nay sao? Hạ Ngọc, đừng ngớ ngẩn nữa.
Hắn cắn răng, lúc ngước mắt, loan kiệu đã ngừng trước Tuệ Ngọc cung.
Cung nữ bên ngoài thấy Toàn Cơ đến, kinh hoảng xoay người vào trong bẩm báo. Lam Nhi đi ra, sắc mặt không tốt dị thường, ai có thể ngờ một tiểu cung nữ hèn mọn lại là công chúa Yên Khương chứ?
Buổi tối hôm qua, Thẩm thái y tới Tuệ Ngọc cung còn ở trong nội thất nói chuyện với chủ tử nhà nàng thật lâu. Nàng tuy canh giữ bên ngoài nhưng cũng nghe được quở trách. Vì sao lại mắng, trong lòng Lam Nhi đương nhiên biết rõ.
Lúc này, Lam Nhi cũng không biết Toàn Cơ đến làm gì, tiến lên hành lễ, mở miệng: "Nương nương chúng ta hôm qua ngủ muộn, ăn sáng xong đã nghỉ ngơi tiếp, không biết công chúa tới là vì chuyện gì?" Biết nàng là công chúa, ai ai cũng khách khí với nàng.
Vốn biết hắn đang ngủ, Toàn Cơ sẽ không quấy rầy, chỉ là hiện tại không giống ngày trước, Hạ Ngọc đang tức giận, nàng cũng không biết liệu hắn có tình nguyện tới đây lần nữa không. Vì thế, nàng mở miệng: "Vậy vào trong thông báo một tiếng, nói bổn cung tới thăm."
Lam Nhi khó xử: "Việc này..."
"Nếu Huệ phi nương nương biết bổn cung đến, nhất định sẽ gặp mặt. Ngươi tốt nhất là vào bẩm báo đi, hiện giờ bổn cung đã không phải là một tiểu cung nữ nữa." Trong lời nói ẩn ẩn uy hiếp.
Trác Niên từng nói, Lam Nhi tình nguyện làm việc cho Thẩm thái y cũng là vì bị uy hiếp, xem ra nha đầu này chỉ ăn cứng chứ không ăn mềm. Quả nhiên, nghe ngữ khí của nàng gia tăng, Lam Nhi đành hậm hực đi vào.
Chỉ một lát sau, Lam Nhi đi ra, mời Toàn Cơ đi vào.
Bước chân dừng trước rèm châu, Toàn Cơ lên tiếng: "Ta muốn nói với nương nương các ngươi mấy câu, không cần vào trong hầu hạ."
Lam Nhi lộ vẻ khó xử, nhưng rốt cuộc không dám nói gì thêm. Hạ Ngọc theo Toàn Cơ đi vào, vừa vào nội thất, mùi thuốc rõ ràng đã đập vào mũi của hắn. Nhịn không được nhíu mi, không chỉ không khí, toàn bộ bàn ghế, đồ dùng bên trong đều tản ra mùi thuốc rất nhỏ. Nếu không phải người hàng năm dùng thuốc, căn phòng sẽ không thể như thế.
Mơ hồ nhìn thấy thân ảnh nữ tử, Trác Niên gọi nàng một tiếng "Toàn Cơ", vừa định nhấc tiêu trướng, nhưng trong nháy mắt lại nhìn thấy nam tử phía sau nàng, hắn không khỏi giật mình.
Đợi hắn nhìn rõ, người này không phải tối hôm qua trên đại điện nói Toàn Cơ là công chúa Yên Khương sao?
Hắn sao lại đi cùng Toàn Cơ?
BẠN ĐANG ĐỌC
Cung đình huyết: Đế vương bạc lạnh mất sủng phi - Hoại Phi Vãn Vãn
Historical FictionTên Hán Việt: Cung vi huyết / lãnh cung kiều: Bạc lương đế vương thất sủng phi (宫闱血/冷宫娇:薄凉帝王失宠妃) Tác giả: Hoại Phi Vãn Vãn (坏妃晚晚) Thể loại: cổ đại, cung đấu Tình trạng: Hoàn edit Edit: @ndmot99 🐬🐬🐬 Design: @chopper57 Nguồn bản Trung: http://www.w...