Q3.P31.Chương 196: Bến bờ của nàng

1.5K 82 2
                                    

Tối nay trời không có trăng, nhưng đèn lồng trong tay cung nữ đã chiếu rõ mọi thứ. Yên Khương Vương không tin nhìn nữ tử đứng trước mặt mình, đầu ngón tay đột nhiên đâm vào bàn tay, trong đầu còn nghĩ không biết bản thân có phải đang nằm mơ hay không. Muội muội của hắn rời đi ba năm trước sao lúc này lại xuất hiện trong hoàng cung của Tây Lương chứ?

Hạ Ngọc nghe một câu "Vương huynh" của Hưng Bình công chúa, hắn cũng quay đầu, ánh mắt dừng trên dung nhan nữ tử trước mặt, không khỏi kinh hãi. Gương mặt tương tự Toàn Cơ như vậy, trên đời này ngoại trừ Hưng Bình công chúa sẽ có thể xuất hiện người thứ hai sao? Chỉ là, nàng ấy không phải đã rời đi cùng Thanh Ninh rồi sao? Vì sao lúc này lại xuất hiện ở đây? Vậy Thanh Ninh đâu?

Một chuỗi vấn đề nhảy ra trong đầu, hắn cơ hồ đã nhịn không được muốn xông lên phía trước mà hỏi rõ ràng.

Toàn Cơ rõ ràng cảm nhận được cánh tay của Yên Khương Vương đang run, một tay kia đột nhiên bị người nắm lại, dùng lực kéo nàng qua. Phía trên truyền tới thanh âm của Thiếu Huyên: "Nếu đã mệt mỏi thì trở về Chung Nguyên cung đi, chuyện ở đây nàng không cần nhọc lòng." Lời của y thật nhẹ lại khiến Toàn Cơ cảm thấy không yên.

Lần này Yên Khương Vương tự mình tới Tây Lương, bởi vì nhận định thân phận "Yên Khương công chúa" này mới muốn ép buộc mang nàng rời đi. Nàng cũng biết, cho dù có nói toạc thân phận của mình, Yên Khương Vương cũng không dễ dàng buông tay để nàng ở lại. Nàng càng hiểu rõ hiện giờ Thiếu Huyên mang Hưng Bình công chúa tới, chẳng qua là muốn Yên Khương Vương chết tâm. Nhưng tình hình như vậy, nàng lại không khỏi lo lắng cho Hạ Thanh Ninh, vạn nhất Bạc Hề Hành biết nàng đã trở về, vậy chẳng phải Hạ Thanh Ninh càng thêm nguy hiểm hay sao? Chỉ là lúc này, những lời đó nàng không thể nói trước mặt Yên Khương Vương.

Nàng khẽ lắc đầu, ngược lại cầm lấy tay y: "Ta không mệt."

Thiếu Huyên không miễn cưỡng nàng, chỉ xoay người nhìn về Yên Khương Vương, cười khẽ: "Hiện tại trẫm đã mang Hưng Bình công chúa giao cho quốc chủ, ngài xem đi, công chúa có phải vẫn đang khỏe mạnh hay không?"

Y nói khiến thất thần của Yên Khương Vương đột nhiên quay về, móng tay đâm vào bàn tay bên dưới thoáng buông lỏng, lúc này hắn mới tin tất cả trước mặt đều không phải mộng, là sự thật! Vốn dĩ tâm tình nắm chắc thắng lợi lại trong một khắc ngã xuống đáy vực, sắc mặt hắn xanh mét, lúc này còn ở hoàng cung Tây Lương, hắn vốn đã suy xét tất cả, thậm chí buổi tiệc vừa rồi, hắn còn cố tình kêu y mời chúng đại thần giúp hắn diễn hết vở kịch này.

Việc duy nhất hắn không tính đến, chính là hoàng đế Tây Lương đã biết Toàn Cơ không phải công chúa thật sự, ghê tởm hơn là, y lại cư nhiên đem Hưng Bình mang tới hoàng cung. Đây là tính toán gì? Muốn phủ đầu ra oai với hắn hay sao? Thật đúng là đoạt người trắng trợn.

Hưng Bình công chúa tiến nhanh lên, nhiều năm không gặp người thân của mình, lúc này lại ở dị quốc tha hương, người mình yêu lại không biết tung tích, với một nữ tử nhu nhược như nàng, hiện tại chẳng khác nào tìm được cứu tinh. Yết hầu nàng nghẹn lại, một câu "Vương huynh" lại bật thốt lên, sau đó liền òa khóc ra tiếng.

Cung đình huyết: Đế vương bạc lạnh mất sủng phi - Hoại Phi Vãn VãnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ