Chương 40: Sự tức giận của Phùng Vân

61 3 0
                                    

Trong hoàng cung.

Cung kính nhìn quý nhân trên ghế, gương mặt của Phùng Vân mang vẻ cung kính và lấy lòng vô cùng thích hợp.

Chủ đề bây giờ đã chuyển đến các vị hoàng tử. Phùng Vân biết rõ, những chuyện thế này, mình không cần phải mở miệng, chỉ cần mỉm cười lắng nghe đã đủ rồi.

Có điều vừa lắng nghe, ả vừa nhìn đồng hồ cát trong góc.

Gần hai khắc rồi, chắc Phùng Uyển sắp tới rồi nhỉ?

Nghĩ đến Phùng Uyển, Phùng Vân chợt có cảm giác không thích khó có thể nói rõ. Nói thật, đại tỷ này của ả thật sự chưa từng đắc tội với ả. Nếu nói đến chuyện đắc tội, thì Triệu Tuấn mới là kẻ đáng ghét.

Nhưng ả vẫn khinh thường, không thể thích nổi.

Lặng lẽ nhúc nhích một chút, lúc này, Lý mỹ nhân ghé đầu sang, nàng lặng lẽ liếc nhìn quý nhân trên ghế, nói với Phùng Vân: "Muội muội, chúc mừng muội."

Hà Mỹ Nhân cũng hỏi: "Tỷ tỷ, sao đại tỷ của tỷ vẫn chưa tới?"

Giọng điệu của họ rất gần gũi, nhưng Phùng Vân biết, khi nhìn mình, ánh mắt của họ đều có địch ý.

Ngẩng mặt lên, Phùng Vân khẽ nói: "Chắc đại tỷ bắt đầu lên đường rồi." Ả liếc nhìn quý nhân, nghĩ thầm: Đây là một cơ hội hiếm có, ta giữ chặt lấy. Bất kể là Lý mỹ nhân hay Hà mỹ nhân khi thấy ta cũng phải nhún nhường!

Nghĩ tới đây, khóe miệng của ả hiện lên nụ cười đắc ý.

Lúc này, quý nhân kia nhìn thoáng qua ả.

Mặc dù ánh mắt của quý nhân rất hờ hững, nhưng Phùng Vân quen quan sát nét mặt vẫn biết, quý nhân cũng sốt ruột lắm rồi.

Nhíu mày, Phùng Vân thầm nổi giận: Chẳng biết lề mề thế nào mà bây giờ còn chưa tới?

Phùng Vân không thể ngờ rằng Phùng Uyển dám từ chối. Nàng ta nên biết, có một muội tử hưởng vinh hoa trong cung chính vinh quang lớn nhất của Phùng Uyển.

Trong sự chờ mong của Phùng Vân, đồng hồ vẫn chảy xuống từng chút một.

Đang lúc này, một cung tỳ nhìn quen mắt đi về phía ả.

Đến rồi!

Phùng Vân hồi hộp, ra hiệu cho cung tỳ kia lại đây.

Không biết tại sao, cung tỳ kia lại có vẻ hơi do dự, cho đến khi Phùng Vân trợn mắt nhìn, mới cúi đầu bước tới.

Cung tỳ vừa tới, Phùng Vân đã lên tiếng: "Gọi nàng vào đi." Giọng nói còn mang vẻ căm tức, "Tuổi cũng lớn như vậy rồi mà còn không biết bớt việc cho người ta, còn chậm trễ đến mức này?"

Cung tỳ cúi đầu thấp hơn, đến khi Phùng Vân cảm thấy bất thường, cung tỳ mới hạ giọng nhẹ nhàng nói: "Triệu phu nhân không được khỏe, nói là hôm khác sẽ tới."

Cái gì?

Phùng Vân nổi giận, ả cần có chỗ phát tác. Thấy ánh mắt trông sang của Hà mỹ nhân và Lý mỹ nhân, vẻ tức giận liền biến thành nụ cười. Cúi đầu, nàng nhỏ giọng hỏi: "Triệu Tuấn đâu?" Nàng nghiến răng nghiến lợi nói: "Chẳng lẽ hắn ta cũng không hiểu chuyện?"

Khanh vốn phong lưu\ Lâm Gia ThànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ