Hôm sau từ sáng sớm Tomoyo đã sang biệt thự của Li gia, bà Yuri thấy xe cô đỗ lại liền nhanh chân chạy ra đón, cô vừa bước xuống xe đã hỏi thăm tình hình của Sakura.
" Bà Yuri, phu nhân thế nào rồi ? "
" Từ hôm qua đến giờ phu nhân vẫn không chịu ăn gì cả, ngay cả thuốc cũng không động đến, tôi lo quá "
" Vậy bà có báo cho ông chủ chưa ? "
" Tôi có gọi điện nhưng ông chủ nói bận bảo tôi chăm sóc cho phu nhân rồi cúp máy "
" Nói thế là đêm qua ông chủ không về sao ? "
" Vâng thưa cô "
" Tôi hiểu rồi, bà đừng lo quá, để tôi lên nói chuyện phu nhân xem sao "
" Cảm ơn cô, trông cậy ở cô "
Tomoyo nghe bà Yuri nói Syaoran đi cả đêm không về bỏ mặc Sakura ốm ở nhà cô vô cùng rất bức xúc, cho dù không phải là vợ chính thức thì chí ích cũng nên quan tâm đến người ta 1 chút chứ sao lại vô tâm như thế, hoàn cảnh của Sakura làm cô nhớ 1 câu mà mẹ cô hay nói { phụ nữ hơn nhau là ở tấm chồng, lấy được 1 người chồng tốt sẽ sung sướng cả đời, còn lấy phải kẻ vô tâm thì chỉ có khóc hận mà thôi }, đứng trước cửa phòng cô gõ cửa vài cái trước khi mở cửa đi vào.
Cô thấy Sakura vẫn nằm trên giường, sắc mặt nhợt nhạt hơn cả ngày hôm qua, chỉ mới chưa đầy 1 ngày mà trông Sakura không khác gì 1 cái tử thi, đôi môi anh đào nứt nẻ như đất đai gặp hạn hán, thần sắc chẳng còn sức sống trông đến là tội nghiệp, Tomoyo bước lại gần nhìn qua 1 lượt ở đầu giường vẫn còn bát cháo đã nguội lạnh, ly sữa cũng đóng 1 lớp ván dày còn thuốc Sakura không động đến, cô lắc đầu ngao ngán rồi dùng hết sức bình sinh lớn tiếng mắng.
" Này, cô thật sự muốn chết hay sao vậy, bệnh mà không ăn uống thuốc chẳng uống thì làm sao khỏe được, cô có biết thương bản thân mình không, cô đày ải mình liệu có ích lợi gì chứ ? "
" Cô ra ngoài đi "
" Tôi không đi đâu cả, cô mau ngồi dậy cho tôi "
Sakura mệt mỏi không muốn tranh cãi, cô thều thào đuổi Tomoyo ra khỏi phòng, nhưng Tomoyo không đi mà hùng hổ nắm tay Sakura kéo cô ngồi dậy và vứt 1 cái gương cho cô rồi tiếp tục nói.
" Cô tự soi gương đi xem bản thân cô có giống xác chết không hả, tôi nói cho cô biết cho dù cô có chết rục trong căn phòng này cũng chẳng ai thèm quan tâm hay khóc thương đâu, cho nên thay vì tìm cái chết sao cô không cố gắng sống cho chính mình, cô tỏ ra đáng thương chỉ khiến người khác càng ghét bỏ xem thường thôi cô có hiểu không ? "
" Tôi mệt lắm, cô đừng nói nữa, tôi không muốn nghe đâu, làm ơn để tôi 1 mình được không ? "
" Cô muốn chết lắm đúng không ? nhưng 1 bác sỹ như tôi sẽ không để chuyện đó xảy ra đâu, xin cô hãy nghe tôi đừng như thế nữa, tôi cũng là phụ nữ nên tôi có thể đồng cảm với những gì mà cô đang phải chịu, nếu cô cần 1 người bạn để tâm sự tôi sẽ sẵng sàng làm chuyện đó, cô có tâm sự hay ấm ức gì cứ nói ra hết như vậy cô sẽ nhẹ lòng hơn khi cô cứ giữ những điều đó cho riêng mình đấy "
![](https://img.wattpad.com/cover/216386221-288-k867414.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
{Fanfic Sakura & Syaoran } Yêu & Hận
FanficTình yêu đã trở thành căm hận khi sự chịu đựng đến cực hạn, nụ cười biến mất thay vào đó là máu và nước mắt, vết thương lòng có thể chữa khỏi sau bao tổn thương, gương vỡ có thể lành hay không và ly nước đã đổ đi liệu có lấy lại được ? Tác giả : T...