CHAP 62Người ta vẫn thường hay nói người buồn thì cảnh có vui bao giờ. quả đúng là như vậy. thế giới hôm nay thật tẻ nhạt như hòa trong nỗi buồn của cậu, im ắng, sầm tối đến lạ thường. Và con đường ấy bỗng dài hơn bao giờ hết. Chẳng lẽ con đường dài ra hay chính cậu không muốn về nhà ngay lúc này.
Dù là không muốn về nhà thì cậu vẫn lái xe về nhà thôi, vì đi đâu bay giờ? đi đâu khi ta chỉ có một mình, trong khi thế giới này ai cũng có đôi có cặp. Làm sao biết được trong lòng trống rỗng đến mức nào.
Sau 30 phút lái xe cuối cùng cậu cũng đã đứng trước cửa nhà. Mở cửa bước vào căn nhà tối không một bóng đèn được bật sáng. Nó tối đến bật thường. Cậu vứt balo lên ghế sofa và ngồi gục dưới sàn nhà, vẫn bóng tối ấy mà khóc. Không hiểu sao lại cảm thấy yếu lòng đến vậy? chắc do cảm thấy cô đơn hụt hẫng và nhớ anh chút thôi. Ngày mai hoặc ngày mốt sẽ hết mà.
🐯- Pi Mew, em ghét anh. Tại sao em không gọi anh thì anh cũng không gọi em vậy hả?
🐯- em sẽ không gọi anh đâu, em không thích chủ động.
🐯- Anh không thể quan tâm em chút được sao?
🐯- Tại sao ngay lúc này em lại nhớ anh đến thế này?
🐯- Hicchiccchiccccccc.....................
Từng giọt nước mắt rơi xuống, bóng tối che mờ lí trí. Anh thật sự không nhớ gì đến cậu? anh không quan tâm đến cậu? anh bỏ mặc cậu một mình không một cuộc gọi? anh đi công tác hay hồ biến khỏi cuộc đời cậu? anh là đang làm cái gì chứ?
🐯- Hiện tại em là gì của anh chứ?
🐯- Em biết là anh bận, thật sự rất bận, nhưng một cuộc gọi 5 phút đối với anh khó vậy?
🐯- Hay em chỉ là trò đùa của anh?
🐯- Hay là anh đang bị sao rồi chứ? Anh có ổn không vậy?
🐯- Rớt máy bay? Tai nạn xe hay bị bắt cóc? Không thể nào mà
Vừa suy nghĩ linh tinh vừa buồn
Tiếng khóc rỉ rả kèm theo lời oán trách của anh trong căn phòng tối. nó chỉ vỏn vẹn diễn ra 10 phút thôi nhưng sao mà nghe đau đến thế. Cậu đã giận, rất giận anh đó.
Bỗng cậu đang khóc thì đèn nhà bật sáng lên kèm theo tiếng hát:
Happy birthday to you
Happy birthday to you
Happy birthday happy birthday
Happy birthday to youAnh vừa hát vừa cầm bánh kem từ trong bóng tối của nhà bếp đi ra, anh đang đứng trước mặt cậu cầm bánh kem chúc mừng sinh nhật.
🐼- Chúc em sinh nhật vui vẻ.......
Cậu nhào tới ôm anh mà khóc. Vừa khóc vừa ôm chặt lấy anh như thể ai đó sẽ cướp lấy anh khỏi cậu vậy. ôm anh vào lòng chỉ khóc, khóc và khóc thôi. Rồi đánh luôn anh
🐯- Em ghét anh
🐯- Tại sao anh lại mất tích như vậy? tại sao không gọi cho em? Tại sao em không hề thấy anh trong 2 ngày nay?
🐯- Anh bỏ mặc em hichicc......
Anh để bánh kem xuống bàn bên cạnh, ôm cậu mà vỗ về:
BẠN ĐANG ĐỌC
[MEWGULF] LẬP THU NĂM ẤY MÌNH YÊU NHAU
FanficGiữa dòng đời tấp nập, nhân duyên chẳng ngờ lại đến. Ta là một giọt nước giữa đại dương mênh mông, vô tình chạm đến một hạt cát nơi bờ biển. Liệu giữa biển trời bao la mênh mông ấy, ta có mãi nắm chặt tay nhau bước đi như ta đã từng??? Couple: Mew...