Sarutobi Hiruzen nhìn thẳng khuôn mặt người trẻ tuổi đứng đối diện, nhìn khuôn mặt ấy, nhìn mái tóc vàng ấy, nhìn thái độ mặt kiên định ấy, trong giây lát, ông cho rằng ông gặp được cố nhân.
Hokage Đệ Tứ Namikaze Minato.
Nghĩ đến dãy số Ninja đến từ tương lai, nghĩ đến cái tên, nghĩ đến cảm giác quen thuộc này, thậm chí nghĩ đến sự thân cận trong lòng ngay từ khi mới gặp Naruto, trực giác ưu tú của Ninja bỗng đem đến cho ông một suy đoán điên cuồng.
Có phải hay không Naruto này là....
Không không, chưa thể kết luận vội vã như thế được.
Nhưng cho dù không phải đi chăng nữa thì suy đoán này thật sự ảnh hưởng đến ông.
Sarutobi Hiruzen hít sâu một hơi, sắc mặt có chút mềm mại hơn, giống một người ông đối mặt với con cháu nhà mình, ông nhoẻn miệng, các nếp gấp trên khuôn mặt hơi nheo lại.
- Ta thật sự rất cảm động, Naruto. Nhưng ta cần cậu chứng minh điều đó. Hiện tại cậu sẽ đi cùng hai vị Anbu này, cậu sẽ ở tạm trong căn cứ bí mật một tháng để hoàn thành các lưu trình cần thiết, sau khi hoàn thành, cậu có thể trở thành một thành viên của Konoha.
"Gì chứ, cháu sẵn là người của Konoha rồi mà dattebayo..." Nhận thấy sự chuyển biến của Đệ Tam, Naruto không tự giác lôi ra thái độ oán trách làm nũng quen thuộc, phối hợp đi theo sau hai Anbu rời khỏi văn phòng Hokage.
Nhưng trước khi ra khỏi cửa, cậu bỗng sực nhớ ra cái gì, vội quay đầu lại:
- Ngài Đệ Tam! Băng đeo trán của cháu!
- Thứ này ta sẽ bảo quản giúp cậu, bao giờ cậu từ Anbu ra ta sẽ trả cậu sau.
Đệ Tam cầm lấy băng đeo trán quơ quơ.
- Vậy được rồi, ngài nhớ cất kỹ nhá! Không được làm nó xây xước đâu đấy!
....................
Tiếng nói ồn ào biến mất dần, văn phòng Hokage lại quay trở lại sự yên tĩnh vốn có, nghiêm túc mà áp lực.
Hiruzen bật cười, thật là một đứa trẻ làm cho người ta thích mà, nếu Naruto thật sự là con của Minato, thì tính cách này trăm phần trăm di truyền từ Kushina rồi, ầm ĩ nhưng lại làm tâm trạng người ta vui sướng.
Cất băng đeo trán vào ngực, thứ này phải cất kỹ, vì Naruto quý trọng nó vậy cơ mà, nếu để nó rơi vào tay những người khác thì thật không hay.
......................
Một tháng kế tiếp, sổ đen của Naruto lại thêm một địa danh nữa, đó chính là phòng tra khảo của Anbu!!!!
Trời ạ!!!!! Naruto điên cuồng vò tóc, vô cùng táo bạo lấy đầu đập bàn lia lịa, người đối diện vẫn nghiêm khắc lặp lại câu hỏi ban nãy:
- Cậu đến Konoha có mục đích gì?
- Về nhà!! Về nhà!! Không về nhà thì đi đâu?!!!!!!!! Trời ạ, mấy người còn muốn hỏi đến bao giờ nữa!!! Đây đã là lần thứ 14 trong ngày hôm nay rồi dattebayo!!!!
Không sai, trong một tháng này, Naruto ăn ngủ nghỉ trong căn phòng tối tăm này, ngày đều đặn 15-16 lần có người đến hỏi cậu vẫn mấy cái câu mà Kakashi hỏi cậu liên tục trong hai tháng ở bệnh viện kia, phiền thật sự dattebayo!
BẠN ĐANG ĐỌC
[Naruto] Yêu ghét
FanfictionSau khi tất cả đã qua, mọi ràng buộc đều đứt gãy, liệu hai ta còn có thể nhìn nhau với ánh mắt như xưa? ....Hoá ra tất cả mọi người đều biết, vì nhiều lý do, họ đều im lặng, để hai ta mày mò trong bóng tối. ..................... Lừa đấy, đây là một...