Chương 17: Trên núi (1)

3.4K 213 5
                                    

Lý Dương Kiêu thoáng ngẩn ra, rõ ràng y không ngờ Trì Minh Nghiêu lại mời mình.

Thay vào đó, Hoàng Oanh bên cạnh hỏi với giọng điệu ngạc nhiên: "Hai người quen nhau à?"

Trì Minh Nghiêu liếc Lý Dương Kiêu, không nói gì. Lý Dương Kiêu đành phải cắn răng đáp một tiếng "dạ".

Hoàng Oanh vui vẻ nói: "Trùng hợp vậy sao? Đúng lúc chị định giới thiệu hai đứa với nhau."

Tào Diệp chợt chìa tay ra, nói: "Cậu là Lý Dương Kiêu nhỉ? Xin chào, tôi là Tào Diệp."

Lý Dương Kiêu lập tức cảm thấy không chân thực như đang mơ. Phải biết rằng trong giới này không ai là không biết Tào Diệp. Bởi vì đời tư cá nhân, danh tiếng của người này trước giờ đều không được tốt lắm. Nhưng thứ khiến cậu ta nổi tiếng hơn cả không phải là đời tư mà là Lạc Mông Media mà cậu ta tiếp quản hai năm gần đây - đầu tư chính xác, tuyên truyền lớn mạnh, danh tiếng so với một Hòa Thụy Media thường xuyên sản xuất phim rác thì không biết là ăn đứt bao nhiêu. Không ai trong giới này có thể phủ nhận năng lực của Tào Diệp.

Mới tối hôm qua thôi, lúc ở trong xe Hoàng Oanh còn nói sẽ nhờ Tào Diệp giới thiệu tài nguyên giúp Lý Dương Kiêu. Lúc đó y chẳng mấy để tâm đến chuyện này. Nếu không phải là một giao dịch khác, thì về cơ bản là Tào Diệp cũng chẳng có lý do gì để đếm xỉa đến y, một diễn viên làng nhàng bị phong sát.

Nhưng bây giờ, Tào Diệp thực sự đưa tay ra nói "xin chào" với mình, lại còn tự giới thiệu bản thân!

Cảm giác đột ngột được nhìn nhận này khiến y cảm thấy cực kỳ khó tin. Thành thử khi bắt tay, y cực kỳ lo sợ: "Xin chào, tôi là Lý Dương Kiêu."

Trì Minh Nghiêu thường xuyên đi cùng Tào Diệp, nên hắn đã chứng kiến quá nhiều diễn viên trẻ có biểu cảm như vậy khi họ nhìn thấy Tào Diệp. Như nhìn thấy một mỏ tài nguyên dồi dào, rồi thì mừng phát điên, trong mắt ngập tràn hi vọng. Cứ như thể chỉ cần ngủ được với Tào Diệp một lần, cơ hội rực rỡ sắc màu sẽ xuất hiện.

Trì Minh Nghiêu nhất thời cảm thấy chẳng còn gì thú vị nữa - cũng không nói rõ được nguyên nhân là do đâu. Hắn luôn cảm thấy Lý Dương Kiêu khác với những diễn viên trẻ hao tổn tâm sức để thượng vị, nhưng khoảnh khắc này hắn lại cảm giác như mình đã phán đoán sai hoàn toàn.

"Cậu bị ngáo à? Nó vừa nói rồi, nó biết cậu là Lý Dương Kiêu." Trì Minh Nghiêu không nhịn được mỉa mai y một câu.

Câu nói này khiến Lý Dương Kiêu khá lúng túng, không biết phải nói tiếp thế nào.

May mắn thay, Hoàng Oanh đã kịp thời chữa cháy cho y: "Quen biết cả rồi thì dễ bàn thôi. Nếu Minh Nghiêu đã mở lời thì Dương Kiêu, cậu cứ đi cùng bọn họ luôn đi."

Lý Dương Kiêu bị câu mỉa mai vừa rồi của Trì Minh Nghiêu để lại bóng ma tâm lý. Trực giác mách bảo y chuyến đi này sẽ chẳng phải trải nghiệm gì thú vị cho cam, vì vậy y bèn uyển chuyển từ chối: "Chị Hoàng Oanh, không phải là chị còn cần đến bệnh viện chăm sóc bạn sao, quán bar cũng không có ai trông coi..."

Còn chưa dứt lời, Hoàng Oanh đã nói: "Không sao đâu, mấy ngày nay cô ấy đã hồi phục kha khá rồi, không cần phải canh mãi ở đó nữa.. Cậu cứ yên tâm đi đi, đừng nghĩ tới chuyện ở đây nữa". Nói xong liền huých cánh tay vào sau lưng Lý Dương Kiêu, giục y đi ra ngoài với Trì Minh Nghiêu và Tào Diệp.

[ĐM/Hoàn] Tông Đuôi - Đàm ThạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ